Marshall Vian Summers
vào January 1, 1989
Như đã được tiết lộ trong chương trước, bạn phải tách khỏi bản thân để có mối quan hệ với bản thân. Nói cách khác, phải có ít nhất hai bạn để có một mối quan hệ; nếu không, ý tưởng này không áp dụng được. Mối quan hệ là một môi trường nơi hai hoặc nhiều người học cách làm việc cùng nhau một cách hài hòa. Họ không cần phải coi mình là giống nhau, nhưng họ có thể học cách tìm ra sự tương tác phù hợp với nhau để có thể phục vụ và nuôi dưỡng trải nghiệm về mục đích chung.
Vì thật ra, chỉ có một bạn, nên bạn phải xem xét mối quan hệ của mình với bản thân về mặt mối quan hệ của bạn với tâm trí mình và với cơ thể mình. Bạn có mối quan hệ với cả tâm trí mình và với cơ thể mình. Bản chất bạn không phải là tâm trí bạn hay cơ thể của bạn. Tâm trí bạn và cơ thể của bạn không vĩ đại bằng bản chất của bạn. Tuy nhiên, bản chất của bạn phải được trải nghiệm và thể hiện thông qua những phương tiện này để cuộc sống của bạn có ý nghĩa trên thế giới. Và dù muốn hay không, bạn đang ở trong thế giới nơi bạn được định.
Mối quan hệ của bạn với tâm trí mình và cơ thể mình là những khu vực chính mà sự chữa lành và trao quyền phải diễn ra. Đây là những khu vực để phát triển. Mối quan hệ của bạn với Chúa không phải là khu vực để phát triển vì nó đã được thiết lập đầy đủ rồi. Nhận thức của bạn về nó bị hạn chế, nhưng nhận thức của bạn sẽ gia tăng khi bạn mở rộng mối quan hệ của mình với bản thân, với người khác và với thế giới.
Nhu cầu của bạn bây giờ là để tăng trưởng và phát triển. Đó là điều bạn phải quan tâm ở đây trên thế giới. Cuối cùng, bạn sẽ đạt đến nơi mà sự tăng trưởng và phát triển là không cần thiết. Nhưng đó là còn xa so với nơi bạn đang ở hiện tại, vì bạn vẫn chưa lên đến đỉnh núi. Do đó, bạn cần quan tâm đến nơi bạn đang ở trên ngọn núi này và những tình cảnh đang hiện ra với bạn ngay lúc này.
Bạn có mối quan hệ với bản thân, mà chủ yếu là mối quan hệ của bạn với tâm trí mình và cơ thể mình. Tâm trí của bạn là một cơ chế suy nghĩ mà điều khiển cơ thể bạn. Bạn là Bản Thể đang điều khiển tâm trí của bạn. Tuy nhiên nếu bạn hoàn toàn đồng nhất với tâm trí mình, thì bạn sẽ không trải nghiệm Bản Thể của mình. Và nếu bạn hoàn toàn đồng nhất với cơ thể mình, thì bạn sẽ hiếm khi trải nghiệm tâm trí của mình theo cách khách quan.
Hệ thống phân cấp thật sự của quyền lực bên trong bạn là Bản Thể bạn, tâm trí bạn và cơ thể bạn. Tất cả đều quan trọng. Tâm trí là phương tiện giữa thứ tâm linh và thứ vật chất. Nó có thể đồng hóa thứ tâm linh và hướng dẫn thứ vật chất. Tuy nhiên, mọi người chủ yếu liên kết với các ý tưởng của họ, và mối quan tâm của họ là về sự sống còn thể chất của mình. Ở đây họ đang đồng nhất bản thân với tâm trí mình và cơ thể mình. Điều này khiến Bản Thể của họ trở thành thứ mà họ hoặc là không nhận thức được chút nào hoặc là thứ mà họ chỉ có thể xem xét về mặt lý thuyết.
Trải nghiệm về Bản Thể là khoảnh khắc khi trải nghiệm tôn giáo diễn ra. Trải nghiệm này không phải là về mặt vật chất hay tinh thần mặc dù nó có thể thể hiện bản thân trong môi trường vật lý và tinh thần. Trải nghiệm về Bản Thể là không thể giải thích và bí ẩn, giống như mối quan hệ của bạn với Chúa. Ngay cả một vài khoảnh khắc của trải nghiệm này cũng có thể đổi đời, vì những trải nghiệm này tạo ra sự tương phản giữa Bản Thể của bạn, tâm trí bạn và cơ thể bạn. Điều này mở ra cánh cửa cho sự phát triển và tăng trưởng thật sự.
Cơ thể là một phương tiện hạn chế. Tâm trí, mặc dù vĩ đại hơn nhiều so với cơ thể, cũng là một phương tiện hạn chế. Nếu nhận thức của bạn về bản thân chỉ hoạt động ở mức độ tâm trí bạn và cơ thể bạn, thì bạn sẽ cảm thấy mình bị giới hạn và dễ mắc lỗi vì cả tâm trí và cơ thể đều bị giới hạn và dễ mắc lỗi.
Trong trạng thái của Bản Thể tinh khiết, mà không phải là trạng thái của việc tồn tại trong thế giới, thì bạn không cần tâm trí hay cơ thể. Mặc dù điều này có vẻ khó tin, nhưng nếu bạn suy nghĩ về nó, thì bạn sẽ thấy rằng đây là sự thật. Bởi vì nếu bạn không có cơ thể, tại sao lại có tâm trí? Không có gì để tâm trí bạn quản lý. Tuy nhiên, Bản Thể của bạn có một tâm trí, nhưng nó rất khác với tâm trí mà bạn dùng để suy nghĩ. Tâm trí vĩ đại hơn này được gọi là Tri Thức. Bản Thể của bạn biết, trong khi tâm trí bạn suy nghĩ và cơ thể bạn hành động.
Cơ thể của bạn là khía cạnh tạm thời và mong manh nhất trong ba khía cạnh của bạn. Nó có tuổi thọ hạn chế, nó bị bao vây bởi khó khăn và nó được tạo nên từ cùng thứ tạo nên thế giới. Tuy nhiên, cơ thể của bạn là hoàn toàn cần thiết và cần sự chăm sóc và bảo dưỡng. Nó là phương tiện mà qua đó thế giới có thể giao tiếp với bạn và bạn có thể giao tiếp với thế giới. Nếu bạn không có cơ thể, mà chỉ có tâm trí, thì bạn có thể giao tiếp với thế giới, nhưng ai trên thế giới sẽ nghe thấy bạn? Và nếu bạn ở trong trạng thái Bản Thể tinh khiết, thì bạn sẽ đơn giản thấm nhuần mọi thứ và giao tiếp với mọi thứ.
Cơ thể bạn sẽ không sống lâu bằng tâm trí bạn. Tâm trí bạn sẽ sống miễn là bạn cần ở trong thực tại vật lý. Bản Thể của bạn sống mãi mãi. Do đó, khu vực phát triển là trong vật lý và tinh thần, vì Bản Thể của bạn không thể phát triển; nó chỉ có thể giành lại chính nó. Không có sự phát triển ở cấp độ Bản Thể; chỉ có việc giành lại và tái khám phá. Bạn phải giành lại Bản Thể của mình trong các môi trường vật lý và tinh thần vì bạn được gửi đến đây để làm việc đó. Đây là các khu vực mà sự tách biệt bên trong bạn phải được chữa lành.
Những ví dụ này được định để là đơn giản nhất có thể vì bạn không cần một triết lý hay vũ trụ học phức tạp để hiểu được bản chất của mọi thứ. Bạn cần một khuôn khổ rất đơn giản và hữu ích, mà đang được cung cấp ở đây. Tuy nhiên ngay cả khuôn khổ đơn giản và hữu ích nhất cũng sẽ đòi hỏi việc suy nghĩ từ phía bạn, vì bạn phải thâm nhập vào những gì thoạt đầu có vẻ khó hiểu để tìm ra điều thật sự hiển nhiên. Điều này đòi hỏi việc sử dụng đúng cách tâm trí và cơ thể của bạn. Đây là nơi sự phát triển diễn ra. Thật sự không có sự phát triển về mặt tâm linh. Bạn phát triển về mặt thể chất và tinh thần để Linh Hồn của bạn có thể tỏa sáng.
Như đã nói, cơ thể phục vụ cho tâm trí, và tâm trí phục vụ cho Linh Hồn. Đây là trật tự thật sự của mọi thứ, nhưng không phải là trật tự mà bạn đang trải nghiệm lúc này. Trật tự mà bạn đang trải nghiệm lúc này là rằng tâm trí bạn phục vụ cho cơ thể bạn, và Linh Hồn bạn phục vụ cho tâm trí bạn. Khi bạn chủ yếu quan tâm đến sự sinh tồn và sự thoả mãn bản thân, thì bạn quan tâm đến mọi thứ phục vụ cho tâm trí và cơ thể. Bạn sẽ sử dụng các mối quan hệ của mình cho mục đích này và sẽ hoặc nhận thức hoặc không nhận thức yêu cầu rằng Chúa cũng phục vụ cho mục đích này.
Vào những giai đoạn đầu tiên trong quá trình giành lại Tri Thức, hầu hết mọi người đều cố gắng khiến mọi thứ phục vụ cho cơ thể: sự sinh tồn của cơ thể, sự thoải mái của cơ thể, nhu cầu của cơ thể và vẻ đẹp của cơ thể. Ở đây cơ thể là tài sản quý giá nhất của bạn, và tâm trí của bạn, vẫn là nô lệ của cơ thể, sẽ cố gắng đáp ứng các nhu cầu của cơ thể. Tuy nhiên điều này là rất lừa dối vì ngay cả ở đây, cơ thể vẫn đang phục vụ cho tâm trí trong các mục đích và thiết kế của nó. Vì chính tâm trí muốn tồn tại trên thế giới, chính tâm trí muốn thu hút đối với người khác, chính tâm trí muốn được chấp nhận và chính tâm trí muốn kiểm soát người khác và cuộc sống. Cơ thể không thật sự suy nghĩ. Nó hoặc đáp lại tâm trí hoặc môi trường. Nhưng nó có thể đáp lại Linh Hồn. Cơ thể của bạn có thể trở thành phương tiện cho Tri Thức nếu nó phục vụ cho Linh Hồn. Đây là thành tựu cao nhất của nó, và chính hướng đến điều này mà sự phát triển thật sự của bạn được hướng tới.
Do đó, vào lúc đầu quá trình tiến hóa của ý thức, mọi thứ phục vụ cho cơ thể. Khi bạn bắt đầu nhận ra rằng bạn chỉ đang sử dụng cơ thể để phục vụ cho động cơ của riêng mình, thì bạn sẽ thấy rằng cơ thể thật sự đang phục vụ cho tâm trí của bạn. Điều này sẽ trao cho bạn quyết tâm lớn hơn trong cuộc sống mình vì tâm trí của bạn có thể được thay đổi. Tâm trí của bạn đại diện cho suy nghĩ của bạn, ý chí của bạn và cảm nhận của bạn về mục đích. Những điều này có thể được trau dồi và thay đổi. Trên thực tế, nhu cầu cơ bản của cơ thể không thể bị thay đổi. Cơ thể phản ứng với môi trường. Nếu trời lạnh, thì nó lạnh. Nếu trời nóng, thì nó nóng. Nếu nó đói, thì nó đói. Nếu nó mệt, thì nó mệt. Cảm nhận của bạn về sự tự quyết sẽ cực kỳ hạn chế nếu cơ thể là trọng tâm hoàn toàn của bạn. Do đó, việc khám phá ra rằng cơ thể phục vụ cho tâm trí đại diện cho sự chuyển động lớn trong quá trình tiến hóa của bạn. Vì tâm trí của bạn có thể suy nghĩ và do đó thay đổi. Và tâm trí của bạn đang ở vị trí để đáp lại một tâm trí lớn hơn bên trong bạn, mà là Tri Thức của bạn. Tâm trí là khu vực lớn hơn để phát triển, vì tâm trí là phương tiện giữa cõi tâm linh và cõi vật lý.
Khi sự tiến hóa của nhận thức của bạn tiếp tục, bạn khám phá ra rằng tâm trí bạn đã tạo ra mục đích riêng của nó, và mục đích này phải được nghi vấn. Nếu mục đích của bạn được dựa trên sự tách biệt khỏi người khác và trao quyền cá nhân khi loại trừ người khác, thì bạn sẽ sử dụng cơ thể mình và các mối quan hệ của mình một cách đầy hủy hoại.
Tâm trí là khu vực chính của sự phát triển, nhưng nó không phải là khu vực duy nhất. Bởi vì ngay cả trong các giai đoạn nâng cao của sự nhận thức tâm linh, cơ thể cũng trải qua quá trình trau dồi. Ở đây nó chuyển từ việc chỉ là một phương tiện sinh tồn thành một công cụ giao tiếp, một nơi mà tâm trí bạn có thể thể hiện điều gì đó lớn lao hơn.
Trong giai đoạn phát triển lớn đầu tiên, nơi hầu hết sự phát triển cá nhân diễn ra, bạn học cách một cách có ý thức đưa cơ thể mình vào trong phục vụ cho tâm trí mình cho một mục đích lớn hơn. Điều này không biến cơ thể bạn thành nô lệ. Nó chỉ đơn giản trao cho cơ thể bạn cơ hội để thể hiện điều gì đó lớn hơn những nhu cầu cơ bản của riêng nó. Cơ thể vẫn sẽ hoạt động như cơ thể. Đừng nghĩ rằng bạn có thể biến cơ thể giống như tâm trí vì điều này là không thể. Những người nghĩ rằng cơ thể có thể làm bất cứ điều gì mà tâm trí muốn nó làm thì đang chuẩn bị bản thân họ cho một số thất vọng rất nghiêm trọng và trầm trọng. Cơ thể là một phương tiện hạn chế với bản chất và thiết kế riêng của nó. Khả năng trở nên vĩ đại của nó là rằng nó có thể phục vụ một Quyền Lực Vĩ Đại. Việc một cách có ý thức đưa cơ thể vào trong phục vụ cho tâm trí thì có thể hợp nhất chúng trong một mối quan hệ có ý nghĩa và tương thích.
Giai đoạn phát triển lớn thứ hai là để đưa tâm trí vào trong phục vụ cho Linh Hồn, hay Tri Thức. Vì, giống như cơ thể, tâm trí chỉ có thể có ý nghĩa lâu dài và tiềm năng thật sự trong việc nó thể hiện một Quyền Lực Vĩ Đại. Cuối cùng, để đáp ứng nhu cầu của bạn để ở trong thế giới này, thì cơ thể bạn và tâm trí bạn phải ở trong mối quan hệ đúng với Linh Hồn của bạn. Khi đó Linh Hồn bạn có thể đóng góp thông qua những phương tiện này, và cuộc đời bạn có thể trở nên trọn vẹn và viên mãn. Điều này khiến hạnh phúc đích thực trở nên khả thi.
Tâm trí của bạn tồn tại sau cuộc sống của bạn trong thực tế vật lý. Tuy nhiên khi bạn không còn nhu cầu ở trong thực tế vật lý nữa, thì bạn thậm chí sẽ không cần đến tâm trí. Điều này có thể khơi dậy nỗi sợ hãi và có vẻ như là một mất mát lớn đối với bạn tại thời điểm này, vì bạn quá đồng nhất với suy nghĩ của mình đến mức bạn nghĩ rằng bạn chính là tâm trí của mình. Ngay cả ý tưởng rằng thể xác của bạn sẽ không còn cần thiết nữa cũng có thể đáng sợ vì bạn nghĩ mình là một cơ thể. Tuy nhiên cơ thể bạn và tâm trí bạn là những phương tiện tạm thời. Cơ thể bạn phục vụ bạn khi bạn còn ở trong thế giới, và tâm trí phục vụ bạn khi bạn còn ở trong thực tế vật lý.
Khi bạn vượt qua những cõi này, thì bạn vượt qua những phương tiện này mà không có bất kỳ kiểu mất mát hay hy sinh nào. Trên thực tế, việc giữ chúng vượt quá mức hữu dụng của chúng sẽ trở thành một sự kiềm chế và giam cầm lớn. Bạn sẽ cảm thấy tự do của mình bị xâm phạm, và điều này sẽ tạo ra một phản ứng tiêu cực bên trong bạn. Tuy nhiên khi bạn đang ở đây, thì bạn cần phải coi trọng thể xác của mình vì nó được định để là phương tiện giao tiếp trên thế giới. Bạn cần phải coi trọng tâm trí của mình vì nó là phương tiện cho sự vĩ đại trên thế giới. Do đó có thể nói rằng những thứ nhỏ bé phục vụ thứ vĩ đại, và điều này trao cho những thứ nhỏ bé tất cả ý nghĩa mà chúng có.
Các học sinh của Tri Thức đang trong quá trình đưa cơ thể mình vào trong phục vụ cho tâm trí của mình và tâm trí mình vào trong phục vụ cho Tri Thức, hay Bản Thể. Họ làm việc này với sự khiêm nhường vì họ nhận ra hạn chế của các phương tiện vật lý và tinh thần của mình. Tuy nhiên họ cũng làm điều này với sự hiểu biết rằng sự vĩ đại và sự cảm kích hoàn toàn được tạo ra khi tâm trí và cơ thể được đưa vào trong phục vụ cho Tri Thức. Không có sự ràng buộc nào ở đây; chỉ có mối quan hệ đúng đắn và có ý nghĩa bên trong chính bạn.
Điều giúp bạn tìm thấy mục đích, ý nghĩa và phương hướng thật sự của mình trong cuộc sống là khả năng của bạn để đại diện cho Quyền Lực Vĩ Đại đã gửi bạn vào trong thế giới này. Điều mang lại cho cơ thể bạn mục đích, ý nghĩa và phương hướng là sự phục vụ của nó đối với tâm trí bạn. Điều mang lại cho tâm trí bạn mục đích, ý nghĩa và phương hướng là sự phục vụ của nó đối với Bản Thể của bạn. Điều mang lại cho Bản Thể của bạn mục đích, ý nghĩa và phương hướng là sự phục vụ của nó đối với Chúa. Và điều mang lại cho Chúa mục đích, ý nghĩa và phương hướng là sự thể hiện của Chúa thông qua mọi thứ có thể thể hiện Chúa.
Sự hiểu biết lớn lao này chỉ gây ra căng thẳng nếu bạn đảo lộn thứ tự mối quan hệ của mình với bản thân. Bạn vẫn có thể muốn Chúa phục vụ tâm trí bạn trong khi tâm trí bạn muốn phục vụ cơ thể bạn. Tuy nhiên điều này phải được đảo ngược vì để tâm trí bạn phục vụ cơ thể bạn, thì tâm trí bạn phải trở nên yếu đuối và dễ phạm lỗi như cơ thể bạn. Và nếu bạn muốn Chúa phục vụ tâm trí bạn, mà phục vụ cho cơ thể bạn, thì Chúa cũng có vẻ trở nên yếu đuối và hạn chế. Đó là khi Chúa có vẻ hoặc là ngu ngốc, tàn nhẫn hoặc yếu đuối. Cơ thể có thể có vẻ ngu ngốc, tàn nhẫn hoặc yếu đuối. Tuy nhiên cơ thể chỉ có thể ngu ngốc, tàn nhẫn hoặc yếu đuối nếu nó phục vụ những động cơ này trong tâm trí. Vì cơ thể không có tâm trí thì thậm chí không tồn tại. Nó vô nghĩa. Nó chỉ là một khối vật chất hữu cơ. Thứ trao sự sống cho cơ thể bạn là tâm trí bạn; thứ trao sự sống cho tâm trí bạn là Bản Thể của bạn.
Sự sống trên thế giới có vẻ là sự chuyển động của những thứ vật chất vì nó là một thực tại vật lý. Điều thúc đẩy sự sống trên thế giới là tâm trí đằng sau những thứ vật chất. Điều thúc đẩy tâm trí là Bản Thể mà thấm nhuần mọi thứ. Nếu bạn nghĩ về sự sống theo cách này, thì bạn sẽ bắt đầu thấy được mối quan hệ thật sự giữa cơ thể bạn, tâm trí bạn và Bản Thể của bạn.
Vào thời điểm này, tâm trí bạn vẫn phục vụ cho cơ thể bạn vì bạn quan tâm đến sự sinh tồn, đến việc được yêu thích và đến việc trông tốt đẹp. Trông tốt đẹp cũng liên quan đến sự sinh tồn vì sự sinh tồn không chỉ là có thể tiếp tục thở, mà còn là việc đạt được sự an toàn và ý nghĩa thông qua sự liên hệ với người khác. Ở đây có thể nói rằng chỉ có hai điều trong cuộc sống: có Tri Thức và có việc trông tốt đẹp. Phần lớn suy nghĩ của bạn là để trông tốt đẹp để bạn có thể bù đắp nỗi đau, cảm giác tội lỗi và căng thẳng của mình. Điều này khiến bạn muốn cơ thể mình trông đẹp để nó có thể được chấp nhận bởi những tâm trí khác trong những cơ thể đang tham gia vào cùng một hoạt động.
Ở đây tâm trí đang sử dụng cơ thể để bù đắp cho sự bất an của chính nó. Làm sao tâm trí có thể bất an ngoại trừ khi nó bị tách khỏi Nguồn của nó? Ở đây tâm trí bị tách khỏi Quyền Lực Vĩ Đại. Tuy nhiên khi mối quan hệ của bạn với Chúa trở nên thật và hiển nhiên hơn đối với bạn và khi bạn có thể trải nghiệm nó một cách trọn vẹn hơn, thì cảm giác tách biệt của bạn, vốn là nguyên nhân gốc rễ của cảm giác tội lỗi, sợ hãi và không chắc chắn của bạn, sẽ được xóa bỏ. Cuối cùng, nó sẽ biến mất mãi mãi.
Việc đạt được tự do khỏi cảm giác tội lỗi, sợ hãi và không chắc chắn sẽ đòi hỏi một cách sử dụng mới đối với cơ thể và tâm trí. Một cách sử dụng mới đối với cơ thể sẽ xảy ra khi những suy nghĩ của bạn được định hướng lại để chúng có thể thể hiện Tri Thức bên trong bạn. Bạn có thể đồng nhất với suy nghĩ của mình và nghĩ rằng bạn là tâm trí của mình, nhưng việc bạn có thể xem xét mối quan hệ với bản thân có nghĩa là tâm trí bạn không thể thật sự là bạn. Bạn có thể nói rằng nó là một phần của chính bạn, và điều này đúng một phần, nhưng vẫn có một mối quan hệ. Có thứ gì đó vĩ đại hơn tâm trí bạn mà là bạn.
Để bạn có mối quan hệ đúng với tâm trí mình và cơ thể mình, bạn cần nhận ra cả những hạn chế của tâm trí và cơ thể mình cũng như những tài sản tuyệt vời mà chúng cung cấp cho bạn. Cơ thể bạn là một phương tiện tuyệt vời và một cơ chế tuyệt vời. Những gì nó có thể làm và thể hiện là kỳ diệu. Nó hoàn toàn xứng đáng với sự chăm sóc và phát triển bởi bạn, không đơn thuần để trông đẹp, mà để vận hành như một phương tiện giao tiếp. Tâm trí, khi không bị thống trị bởi sự sợ hãi về sự sinh tồn thể xác hoặc xã hội của nó, thì sẽ chỉ muốn sử dụng cơ thể để thể hiện chính nó. Đây là điều mọi người ý nói khi họ nói về sự sáng tạo. Sự sáng tạo là nơi cơ thể được sử dụng như một phương tiện giao tiếp cho tâm trí. Tuy nhiên, điều trao cho tâm trí tất cả ý nghĩa của nó như một phương tiện giao tiếp chính là sự phục vụ của nó đối với một Quyền Lực Vĩ Đại. Vì tâm trí là phương tiện giữa cõi tâm linh và cõi vật chất. Phương tiện là thứ mà thông qua đó quyền lực từ một cấp độ trao quyền lực cho một cấp độ khác. Khi quyền lực truyền qua tâm trí bạn, nó được thể hiện thông qua cơ thể bạn vào trong thế giới.
Mọi người có thể tin rằng họ sáng tạo, nhưng thật ra họ chỉ truyền tải. Tâm trí của bạn thống trị cơ thể bạn, nhưng chỉ đến một mức độ nhất định. Cơ thể không thể thống trị tâm trí trừ khi tâm trí đã từ bỏ uy quyền của nó. Vì tâm trí của bạn sẽ tồn tại sau cơ thể bạn. Ngay cả khi cơ thể bạn chết, tâm trí vẫn sẽ tiếp tục, với trọng tâm vào cuộc sống của nó trong thực tế vật chất. Tuy nhiên tâm trí cũng là tạm thời, vì dù có biết hay không, nó vẫn phục vụ cho Linh Hồn.
Giống như cơ thể bạn, tâm trí bạn là một công cụ tuyệt vời. Nó có những khả năng và năng lực lớn hơn nhiều so với cơ thể bạn. Nó là một phương tiện lớn lao hơn nhiều. Trên thực tế, so với cơ thể bạn, tâm trí bạn có vẻ gần giống như Chúa. Vì quyền lực ở trên luôn có vẻ giống Chúa đối với quyền lực ở dưới. Khi bạn bắt đầu xem xét tâm trí mình một cách khách quan, nó sẽ có vẻ giống Chúa khi so sánh với cơ thể bạn. Đó là khi mọi người nói về tâm trí như Chúa hoặc nghĩ về nó như giống Chúa. Tuy nhiên bản thân tâm trí chỉ là một phương tiện. Nó trở nên Thánh Linh khi phục vụ cho Thánh Linh. Bởi vì cơ thể bạn phục vụ cho tâm trí của bạn, nó cũng sẽ trở nên Thánh Linh khi nó phục vụ cho Thánh Linh.
Nếu tâm trí bạn không phục vụ Thánh Linh, thì nó đang cố gắng phục vụ những ý tưởng của riêng mình bởi vì trong vũ trụ chỉ có Chúa và có sự tưởng tượng cá nhân. Sự tưởng tượng cá nhân đang phục vụ những ý tưởng không có thật. Sự tưởng tượng cá nhân là việc suy nghĩ tạm thời mà không có cơ sở. Điều này không có nghĩa là sự tưởng tượng là xấu, mà chỉ để nói rằng nó đang bị sử dụng sai. Không có gì trong bạn là xấu; nó chỉ đang bị sử dụng sai. Cơ thể không xấu; nó trung tính. Giá trị của nó được xác định bởi những gì nó phục vụ. Nếu nó chỉ phục vụ trí tưởng tượng của tâm trí, thì nó sẽ hỗn loạn, phá hoại và gây thất vọng. Tuy nhiên nếu nó phục vụ Thánh Linh, thì nó trở thành Thánh Linh trong sự phục vụ của nó.
Khi bạn bắt đầu mở ra và trau dồi nhận thức của mình về Tri Thức, mà là quyền lực tâm linh của bạn, thì bạn sẽ ngày càng thấy tâm trí mình như một phương tiện, và điều này sẽ trao cho tâm trí bạn phạm vi thể hiện và hiểu biết lớn hơn nhiều. Điều này sẽ xảy ra trong bối cảnh các mối quan hệ của bạn, vì các mối quan hệ của bạn là khu vực nơi sự phát triển được mong đợi, thực hiện và hiện thực hóa. Thông điệp trong quyển sách này chủ yếu là về Tri Thức và các mối quan hệ. Thoạt đầu, có vẻ như Tri Thức là mục tiêu của bạn và các mối quan hệ là phương tiện. Nhưng cuối cùng, các mối quan hệ chân thật là mục tiêu và Tri Thức là phương tiện.
Bạn sẽ có thể yêu cơ thể mình khi nó thật sự phục vụ cho tâm trí bạn. Bạn không thể yêu cơ thể mình nếu nó phục vụ cho tưởng tượng của bạn vì ở đây sự phục vụ của nó sẽ mang lại cho bạn nỗi đau, sự bất hòa và sự bối rối. Tuy nhiên bạn sẽ có thể yêu cơ thể mình khi nó phục vụ cho tâm trí bạn, và bạn sẽ yêu tâm trí mình khi nó phục vụ cho Chúa. Bạn chỉ có thể thật sự yêu thứ phục vụ cho chính Tình Yêu. Bạn chỉ có thể tin tưởng thứ phục vụ cho thứ bất biến. Bạn sẽ bình yên với cơ thể mình khi nó thể hiện mục đích thật của bạn khi ở đây. Và bạn sẽ bình yên trong tâm trí mình khi nó đã trao bản thân trong sự phục vụ cho Quyền Lực Vĩ Đại thông qua Tri Thức bên trong bạn.
Tình yêu bản thân là kết quả của việc thể hiện Tình Yêu. Bạn không thể yêu bản thân mình ngoài điều này. Bạn không thể yêu bản thân mình trong trạng thái tách biệt. Tất cả những gì bạn có thể làm là cố gắng chấp nhận những khuyết tật và sự bối rối của mình với lòng nhân từ nhiều nhất có thể. Tình yêu là kết quả của việc trải nghiệm sự kết nối và bạn không thể trải nghiệm sự kết nối với bản thân nếu bạn tách biệt khỏi chính cuộc sống. Do đó, để tình yêu đích thực được giành lại, mối quan hệ đích thực phải được giành lại.
Ở đây bạn không từ bỏ tính chất cá nhân của mình. Thay vào đó, tính chất cá nhân của bạn được trao cho ý nghĩa, mục đích và phương hướng mới để phục vụ cho Linh Hồn, hoặc Tri Thức. Bạn vẫn là một điểm nhận thức riêng biệt, nhưng giờ đây bạn đang được yêu thương và nuôi dưỡng bởi chính nhận thức. Ở đây xung đột của bạn sẽ bắt đầu được xóa bỏ, và trải nghiệm của bạn về cuộc sống sẽ được nâng cao.
Hầu hết mọi người đều rất lo lắng về việc mất đi tính chất cá nhân của mình. Đây là kết quả của việc để tâm trí họ phục vụ cơ thể họ, vì các cơ thể thì khác biệt với nhau hơn nhiều so với các tâm trí. Nếu cơ thể bạn phục vụ tâm trí bạn và bạn nhận thức được điều này và bạn đang định hướng lại phục vụ của nó dựa theo Tri Thức, thì bạn sẽ trải nghiệm ít sự tách biệt hơn nhiều và bạn sẽ nhận ra rằng tính chất cá nhân của mình tồn tại để bạn có thể trao điều gì đó đặc biệt cho thế giới. Đây là khi tính chất cá nhân của bạn trở thành nguồn vui thay vì nguồn đau khổ và xung đột.
Cái tôi là gì nếu không phải là nỗ lực duy trì tâm trí trong phục vụ của nó cho cơ thể? Điều này trừng phạt cơ thể và đóng đinh tâm trí. Việc đảo ngược thứ tự đầy phá hoại này là mục đích đầu tiên của Chúa. Vì mục đích đầu tiên của Chúa là để gỡ gánh nặng cho bạn khỏi những xung đột của chính bạn để bạn có thể thể hiện mục đích lớn lao đã đưa bạn vào trong thế giới.
Khó hơn nhiều để thấy sự tách biệt giữa các tâm trí vì các tâm trí không tách biệt. Điều kết nối các tâm trí là sự phục vụ cho Quyền Lực Vĩ Đại, vì Quyền Lực Vĩ Đại là một. Nếu tâm trí đang phục vụ ý tưởng của riêng nó và biến cơ thể thành nô lệ cho điều này, thì sẽ có sự bối rối và xung đột lớn, và sẽ không có gì rõ ràng và thẳng thắn. Tuy nhiên, khi tâm trí phục vụ cho Bản Thể, nó học cách tham gia một cách có ích và hài hòa trong mối quan hệ với người khác. Khi đó, bạn sẽ biết mình phải ở bên ai và bản chất sự tham gia của bạn nên là gì. Điều này sẽ giải thoát bạn khỏi những sự ép buộc và ham muốn khác mà không đại diện cho Tri Thức. Vì sự ép buộc và ham muốn được sinh ra từ nỗi sợ mất mát và tách biệt. Nỗi sợ này có vẻ luôn hiện hữu vì việc cố gắng duy trì sự tách biệt của bạn là vô cùng khó khăn và vô cùng đáng sợ vì cuộc sống luôn làm xói mòn nỗ lực tách biệt của bạn và đe dọa sự sống còn của bạn.
Khi tâm trí bạn bắt đầu phục vụ Linh Hồn, nó sẽ ngày càng biết phải làm gì, và nó sẽ học cách quản lý bản thân trong mối quan hệ. Nó sẽ học cách nhận biết người khác và động cơ của họ. Điều này sẽ dẫn bạn đến những cá nhân thiết yếu cho mục đích và sự tiến bộ của bạn, và nó sẽ đưa bạn ra khỏi những tương tác gây chia rẽ với những người không thiết yếu. Nó sẽ chữa lành nhu cầu cho nỗi đau. Và nó sẽ nâng cao năng lực của bạn cho nỗi vui.
Do đó, bạn cần quan tâm đến mối quan hệ của mình với bản thân, mà chủ yếu là mối quan hệ của bạn với tâm trí mình và cơ thể mình. Cho dù hiện tại bạn có đang trong mối quan hệ thân mật với người khác hay không, mối quan hệ của bạn với người khác chỉ có thể phản ánh tình trạng mối quan hệ của bạn với bản thân. Tuy nhiên mối quan hệ của bạn với người khác là khu vực nơi mối quan hệ của bạn với bản thân có thể tìm thấy biểu hiện thật sự của nó.