Như được nhận lãnh bởi
Marshall Vian Summers
vào October 9, 2008

Nghe mặc khải nói phiên bản gốc:

Tải xuống (Nhấp chuột phải để tải xuống)

Trong thời đại của sự thay đổi vĩ đại, nhiều thứ được bộc lộ. Sự yếu kém được bộc lộ, sự tham nhũng được bộc lộ, sự bất tài được bộc lộ—trong các chính phủ và các tổ chức và trong con người khắp mọi nơi. Khi đối mặt với sự thay đổi vĩ đại, con người bắt đầu thấy được tình trạng thật sự của bản chất và thể chất của họ, và liệu nền tảng của họ có vững chắc hay không.

Nhân loại bây giờ đang phải đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay đang ập đến thế giới: suy thoái môi trường, cạn kiệt tài nguyên, thời tiết khắc nghiệt, biến đổi khí hậu, bất ổn chính trị và kinh tế ngày càng tăng và nguy cơ chiến tranh thật sự giữa các nhóm quốc gia cho các nguồn tài nguyên còn lại.

Gia đình loài người ngày càng đông đang uống từ một cái giếng đang dần cạn kiệt. Áp lực mà điều này sẽ tạo ra—những hậu quả không lường trước được, sự chia rẽ của các nền kinh tế—tất cả những điều này sẽ dần được bộc lộ.

Mọi người sẽ thấy mình kém an toàn hơn nhiều so với những gì họ từng tin tưởng trước đây. Điều này sẽ thay đổi các ưu tiên của họ và trọng tâm của họ trong cuộc sống, và câu hỏi về niềm tin sẽ nảy sinh. Bạn có thể tin tưởng ai? Bạn có thể tin tưởng điều gì? Bạn có thể tin tưởng chính mình không? Bạn có thể tin tưởng người khác không? Bạn có thể tin tưởng vào ý tưởng, niềm tin hoặc giả định của mình không?

Sẽ có rất nhiều thứ bị nghi vấn đến nỗi bạn có thể cảm thấy mình không thể tin tưởng bất cứ điều gì, rằng mọi thứ đều đang thay đổi. Những gì bạn từng tin tưởng trước đây bây giờ đang thay đổi hoặc tan vỡ hoặc sụp đổ. Bạn có thể cảm thấy mình không thể tin tưởng các nhà lãnh đạo của mình, chính phủ của mình, các tổ chức kinh tế của mình, các tổ chức tôn giáo của mình. Mọi người có thể nghi vấn nền tảng của các niềm tin và tổ chức tôn giáo của họ. Sự bất bình của mọi người đối với các nhóm khác và các quốc gia khác sẽ được kích hoạt khi họ tìm kiếm ai đó để đổ lỗi.

Bạn đang bước vào thời kỳ bất ổn và bất định vĩ đại, và điều này sẽ khơi dậy nhiều kiểu đam mê, ý tưởng và phản ứng khác nhau trong mọi người. Hầu hết chúng sẽ không lành mạnh và bất lợi. Trong bản thân bạn, bạn sẽ phải tìm một nền tảng vững chắc khi nền tảng của xã hội và các tổ chức xung quanh bạn bị thách thức hoặc rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Niềm tin ở đây không thể được dựa trên hy vọng. Hy vọng thì quá yếu ớt và quá dễ bị dập tắt, quá dễ bị thất vọng và bị đập đổ. Niềm tin của bạn phải vào trong thứ gì đó lớn lao hơn, trong chính bạn và trong những người khác.

Khi Những Đợt Sóng Vĩ Đại tiến đến và bắt đầu có những tác động ngày càng lớn hơn, bạn sẽ thấy, có lẽ với sự thất vọng, rằng rất nhiều thứ mà bạn đã tin tưởng trước đây hoặc dựa vào trước đây giờ đây sẽ có vẻ yếu ớt và dễ bị tổn thương. Con người sẽ có vẻ yếu ớt và dễ bị tổn thương. Chính phủ sẽ có vẻ yếu ớt và dễ bị tổn thương. Ngay cả những niềm tin vững chắc nhất của bạn về quốc gia mình hoặc tôn giáo mình cũng có thể có vẻ yếu ớt và dễ bị tổn thương. Điều này đưa bạn quay trở lại với chính mình và đòi hỏi việc đánh giá lại, việc đánh giá lại rất nghiêm túc và sâu sắc.

Nhiều người đã dựa toàn bộ cuộc sống của họ vào một loạt hy vọng và kỳ vọng được xây dựng trên cơ sở hạ tầng yếu ớt và mong manh của xã hội loài người. Bạn sẽ thấy chính phủ dễ dàng hoảng loạn như thế nào, các tổ chức lớn dễ dàng thất bại hoặc sụp đổ như thế nào. Và điều này sẽ khiến bạn chao đảo.

Có lẽ bạn sẽ muốn đổ lỗi cho ai đó. Có lẽ bạn sẽ tấn công người khác. Có lẽ bạn sẽ thể hiện sự tức giận và thất vọng, nhưng việc này không thật sự giải quyết được nhu cầu hoặc vấn đề cốt lõi của bạn ở đây.

Câu hỏi đặt ra là: Bạn có thể tin tưởng ai, bạn có thể tin tưởng điều gì? Mọi người sẽ tin tưởng điều gì đó. Ngay cả khi đó là sự ngờ vực, họ vẫn sẽ tin tưởng điều gì đó. Có lẽ họ sẽ tin tưởng sự thay đổi. Họ sẽ nói rằng mọi thứ sẽ thay đổi, và đó là nơi họ sẽ đặt niềm tin của mình và sự tin tưởng của mình. Ngay cả quan điểm hoài nghi nhất cũng có sự tin tưởng trong đó. Người ta đang tin tưởng vào sự hoài nghi của mình. Người ta đang tin tưởng vào ý tưởng của mình. Người ta đang tin tưởng vào nhận thức của mình và vị thế của mình trong cuộc sống, ngay cả khi niềm tin đó được đặt không đúng chỗ.

Vậy nên câu hỏi sẽ nảy sinh trong thời đại của sự thay đổi, bất ổn và biến động vĩ đại: Bạn có thể tin tưởng điều gì? Bạn sẽ đặt niềm tin của mình vào đâu? Khi bạn nhìn xung quanh, nếu bạn đang nhìn một cách nghiêm túc, nếu bạn đang thật sự muốn nhìn để thấy chứ không chỉ để phán xét, thì đó sẽ là một câu hỏi khó trả lời. Bạn thật sự có thể tin tưởng điều gì? Bạn thấy điều gì mà sẽ không sụp đổ trước mắt bạn, hoặc tỏ ra yếu ớt và dễ bị tổn thương hoặc tỏ ra khác với vẻ bề ngoài của nó?

Đây sẽ là một cuộc khủng hoảng đức tin đối với mọi người ở khắp nơi, ngay cả trong các quốc gia giàu có, nơi mà hy vọng, niềm tin và giả định là tràn lan và rõ ràng hơn so với các quốc gia nghèo, nơi người dân có xu hướng thực tế hơn một chút. Sự ảo tưởng và nuông chiều bản thân tăng lên cùng với sự giàu có, và sự tách biệt khỏi cuộc sống cũng vậy—sự tách biệt khỏi loài người, sự tách biệt khỏi chính thực tế.

Chúa đã tạo ra một Tâm Trí sâu thẳm bên trong bạn—một Tâm Trí không sợ hãi, một Tâm Trí không xung đột với chính nó, một Tâm Trí không phán xét và lên án người khác, một Tâm Trí an toàn, một Tâm Trí có thể đối mặt với sự thay đổi và biến động lớn với sự quyết tâm và bình tĩnh, một Tâm Trí được gọi là Tri Thức. Nó được gọi là Tri Thức vì nó có liên quan đến khả năng của bạn để có những trải nghiệm sâu sắc về sự nhận thức và nhận biết. Những trải nghiệm này có thể đi ngược lại ngay cả những ý tưởng và niềm tin của chính bạn, vì chúng không bị ràng buộc bởi những thứ này.

Tâm Trí sâu thẳm của bạn thì rất khác so với trí tuệ của bạn; so với tâm trí bị uốn nắn bởi xã hội của bạn; so với tâm trí cá nhân của bạn mà bị định hình bởi văn hóa, gia đình và thậm chí là tôn giáo; bị định hình để suy nghĩ giống người khác, bị định hình để tuân thủ, bị định hình để bị chi phối bởi các thế lực khác; để bị thuyết phục và thao túng, để bị dồn lại và dụ dỗ, để bị chỉ đạo và bình định.

Đó là lý do tại sao mọi người nói những điều giống nhau, nghĩ những suy nghĩ giống nhau, làm những điều giống nhau. Giống như những đàn gia súc, họ bị dồn lại, bị dẫn dắt để tin điều này, bị dẫn dắt để tin rằng, được chính phủ và các nhà lãnh đạo liên tục đảm bảo rằng phúc lợi của họ đang được quan tâm, rằng họ sẽ được an toàn và bảo đảm.

Nhưng khi đối mặt với Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay, những lời đảm bảo này sẽ tỏ ra yếu ớt và dễ thấy. Và chúng sẽ tỏ ra hoàn toàn sai trong rất nhiều trường hợp. Khi đó mọi người sẽ phẫn nộ. Họ sẽ bị sốc. Họ sẽ bị thất vọng. Họ sẽ cảm thấy bị phản bội. Họ sẽ cảm thấy bị lừa dối. Và họ đã bị lừa dối, và họ đã tự lừa dối mình.

Khi đã trao quyền hạn của mình và sức mạnh của mình cho các thế lực khác, cho những người khác, cho chính phủ hoặc cho các loạt niềm tin và giả định, giờ đây họ cảm thấy thật sự dễ bị tổn thương. Và họ sẽ ít tin vào những lời đảm bảo trong tương lai.

Điều này vừa nguy hiểm vừa lành mạnh. Nó nguy hiểm vì mọi người có thể làm những điều cực đoan không vì lợi ích tốt nhất của họ. Họ có thể lên án người khác, cố gắng tìm ai đó để đổ lỗi vì bản thân họ vẫn chưa thể thật sự chịu trách nhiệm cho cuộc sống và tình trạng của mình, vì vậy họ phải tìm người khác để đổ lỗi. Và họ sẽ đổ lỗi một cách dữ dội. Có lẽ họ sẽ đổ lỗi cho người dân của các quốc gia khác, dẫn đến sự hiểu lầm sâu sắc hơn và nguy cơ xung đột và chiến tranh. Đây là cách tâm trí cá nhân của bạn phản ứng với sự thay đổi—bằng sự sợ hãi, bằng sự hoảng loạn, bực tức, lên án, thậm chí bằng bạo lực: những suy nghĩ bạo lực, hành vi bạo lực, ý định bạo lực.

Nhưng Tâm Trí sâu thẳm của bạn không phản ứng theo cách này chút nào. Nó nhận ra Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay. Nó hiểu được sự thiếu chuẩn bị và thiếu nhận thức của mọi người. Nó nhìn thấy vấn đề. Nó nhận ra biểu hiện của vấn đề cơ bản này rằng mọi người không kết nối với Tri Thức bên trong chính họ, vì vậy họ không nhìn thấy, họ không biết và kết quả là họ không hành động một cách khôn ngoan.

Họ cho phép mình bị dẫn mũi bởi những người đang kiếm lợi từ họ. Họ có lẽ được trao cho chút ít an ninh và giàu có, nhưng họ phải cho đi rất nhiều cho điều này. Họ sẵn sàng tin vì họ muốn tin, vì họ sợ không tin, vì họ cảm thấy họ không có sức mạnh để suy nghĩ vượt ra ngoài những sự đảm bảo này. Về cơ bản, đây là vấn đề trong việc thiếu nhận thức của con người về Tri Thức.

Bạn muốn chính phủ hướng dẫn bạn, hay một tổ chức tài chính hướng dẫn bạn, hay Chúa hướng dẫn bạn? Các nhà lãnh đạo của bạn có thể mù quáng như bất kỳ ai khác, sống dựa trên những giả định sai lầm, tin tưởng một cách kiên định và nhiệt thành vào ý tưởng của chính họ và sự biện minh cho hành động của họ, giống như người mù dẫn đường cho người mù. Bạn muốn tin vì bạn sợ không tin, vì nếu không, thì bạn có thể tin vào điều gì?

Cú sốc này là có lợi vì nó trao cho bạn cơ hội nhận thấy nền tảng của nền văn minh loài người thì yếu ớt và mong manh như thế nào, và tất cả mọi người đều dễ mắc sai lầm như thế nào. Và bạn sẽ thấy rằng thật sự có thứ gì khác bên trong con người—có lẽ bạn sẽ chỉ thấy nó trong một số ít người—mà thật sự khôn ngoan.

Bạn có sự tin tưởng tự nhiên đối với những người thể hiện sự khôn ngoan này và lòng nhân từ này. Những người này tất nhiên không hoàn hảo. Họ có thể mắc những lỗi nghiêm trọng, nhưng có một phẩm chất nhất định ở họ tách biệt họ với những người khác và điều này tự nhiên gợi lên cảm giác tôn trọng và tin tưởng của bạn. Mặc dù những cá nhân này có thể mắc lỗi, nhưng họ đang vận hành dựa theo một tiêu chuẩn cao hơn. Họ thật sự đang ở đây để phục vụ, và điều này vượt qua lợi ích cá nhân của họ trong vấn đề này. Đây là vì bạn đang nhận ra Tri Thức bên trong họ—một quyền lực sâu hơn, một động lực lớn hơn, một động lực chân thật hơn.

Việc bị vỡ mộng và thất vọng về người khác và về các nhà lãnh đạo chính phủ, thương mại và tôn giáo là lành mạnh vì nó đòi hỏi bạn phải xem xét lại niềm tin và giả định của chính mình và cân nhắc rằng có thể có một quyền lực sâu hơn bên trong bạn mà đáng tin cậy và nhất quán hơn nhiều. Điều này mở ra cánh cửa. Có khả năng bạn sẽ có được sự nhận biết này. Việc đó không được đảm bảo.

Trong thời đại của sự thay đổi và biến động vĩ đại, mọi người sẽ làm những điều rất ngu ngốc. Họ sẽ hại người khác. Họ thậm chí có thể hại chính mình. Nhưng có khả năng họ sẽ thấy rằng có một quyền lực và sự hiện diện sâu thẳm bên trong họ mà không phải là sản phẩm của sự uốn nắn bởi xã hội hay khuôn mẫu xã hội. Nó không phải là sản phẩm của văn hóa, niềm tin hay truyền thống.

Ở đây có thứ gì đó rất khác thường bên trong bạn—một Tâm Trí tự do, một Tâm Trí không bị suy đồi, một Tâm Trí vượt ra ngoài sự thuyết phục và thao túng. Đây không phải là tâm trí mà bạn dùng suy nghĩ hằng ngày. Đây là một Tâm Trí sâu hơn.

Mọi người nói rằng họ tin tưởng bản thân. Có lẽ họ thậm chí sẽ tuyên bố rằng họ sẽ chỉ tin tưởng chính mình. Nhưng họ thật sự đang tin tưởng điều gì trong bản thân—ý tưởng của họ, niềm tin của họ, giả định của họ, quan điểm chính trị của họ, tín ngưỡng tôn giáo của họ?

Họ đang nói về điều gì ở đây? Họ sẽ tin vào cảm xúc của mình à, thứ có thể dễ dàng bị kích động bởi sự sợ hãi, thất vọng và đổ lỗi? Họ sẽ tin vào bản năng tự nhiên của mình à, thứ trong nhiều trường hợp có thể thật sự bạo lực và huỷ hoại? Họ sẽ tin vào điều gì trong bản thân? Họ đang nói về điều gì ở đây khi nói rằng họ sẽ tin vào chính mình?

Điều này có thể cũng ngớ ngẩn và ảo tưởng như việc đặt toàn bộ niềm tin của bạn vào kiểu tổ chức hoặc nhóm lãnh đạo chính phủ nào đó mà bạn thật sự không biết, bởi vì đó là việc đặt niềm tin vào cùng một trí thông minh nông cạn. Việc tin vào sự ảnh hưởng của riêng bạn bởi xã hội thì thật sự không khác gì tin vào sự ảnh hưởng của người khác bởi xã hội. Đó là niềm tin vào cùng một thứ.

Có lẽ bạn cảm thấy mình có nhiều kiểm soát hơn trên ảnh hưởng từ xã hội của mình, nhưng hầu hết mọi người thật sự không làm được như vậy. Họ chỉ đơn giản đang tuân theo nó một cách nô lệ, và khi nó làm họ thất vọng, họ cố gắng đổ lỗi cho bên ngoài. Để tránh sự buộc tội bản thân, họ cố gắng đổ lỗi cho người khác để tìm ai đó ngoài họ mà họ có thể trút lên nỗi tức giận và thất vọng của mình.

Việc nói rằng bạn tin tưởng vào bản thân sẽ chỉ thật sự khôn ngoan nếu bạn đang nói về Tri Thức, nhưng Tri Thức tồn tại ngoài phạm vi và tầm với của trí tuệ. Nó không thể được hiểu bằng trí tuệ vì nó là một thế lực và quyền năng cổ xưa hơn và lâu dài hơn tâm trí cá nhân của bạn. Đó giống như yêu cầu một đứa trẻ phải hiểu được thực tế của cha mẹ chúng.

Tri Thức đang vận hành ở một cấp độ khác. Nó không thuộc về thế giới này, nhưng nó đang ở trong thế giới này để hoàn thành một sứ mệnh, để trải nghiệm và thể hiện một mục đích cao cả. Đây là sứ mệnh của bạn và mục đích cao cả của bạn. Theo góc nhìn này, sự thất vọng và thay đổi cực đoan, bất kể khó khăn hay căng thẳng đến mức nào, đều thật sự có thể có ích. Nếu nhìn từ vị trí của Tri Thức, thì Những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay là cơ hội hoàn hảo để thể hiện một mục đích cao cả và để trao tặng những món quà lớn lao cho nhân loại.

Tuy nhiên bạn nhìn với sự tỉnh táo vì bạn hiểu được những rủi ro lớn về sự đau khổ và mất mạng của con người ở đây, vì vậy bạn không xem nhẹ điều này. Nó rất rủi ro. Sự thay đổi, nếu chân thật, thì rất rủi ro. Kết quả không được đảm bảo. Mọi người có thể không có kết quả tốt đẹp hoặc thậm chí không sống sót. Tri Thức rất tỉnh táo về điều này. Nó không phải hờ hững. Nó không quá tự tin đến mức nó có thể đảm bảo kết quả, nhưng đó không phải là vấn đề của nó hoặc trọng tâm của nó. Nó đang ở đây để phục vụ.

Bởi vì nó bất tử, nó không sợ chết. Nó chỉ không muốn mất đi cơ hội này để phục vụ. Sau khi rất nhiều điều đã được thực hiện để đưa bạn vào trong thế giới này, và sau khi rất nhiều ảnh hưởng đã được đặt vào cuộc sống của bạn để ngăn bạn phạm phải những sai lầm khủng khiếp, hoặc trao đi cuộc đời mình quá sớm, hoặc phá hủy cơ hội của bạn để đóng góp cho một thế giới đang cần, Tri Thức chắc chắn muốn bảo vệ bạn—bảo vệ tâm trí bạn, tâm trí suy nghĩ của bạn, và cơ thể bạn. Về mặt này, nó sẽ bảo vệ bạn và hướng dẫn bạn bằng sự khôn ngoan mà bạn sẽ không thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác.

Tri Thức nhìn thế giới theo một cách rất khác. Nó nhìn thấy nhu cầu về Tri Thức. Nó nhận ra rằng ngay cả trong sự giàu có, con người vẫn có thể liên tục phản bội chính mình và làm suy yếu tương lai của mình. Nó nhìn qua khỏi ảo tưởng về thành công và thất bại. Nó thậm chí còn nhìn qua khỏi ảo tưởng về tình yêu và nỗi sợ vì hầu hết mọi người không hiểu tình yêu và nỗi sợ thật sự là gì. Nó nhìn thấy Tri Thức và nhu cầu về Tri Thức trên thế giới. Nó nhìn bằng lòng nhân từ. Nó nhìn bằng sự khôn ngoan. Và nó nhìn mà không tự lừa dối mình. Nó nhìn thấy vấn đề. Nó nhìn thấy rủi ro. Nó nhìn thấy nhu cầu. Nó luôn theo dõi. Nó không bị cuốn vào ảo tưởng. Nó không bị phân tâm. Nó không bị cuốn theo những lời hứa về tình yêu, hạnh phúc và sự giác ngộ. Nhưng nó cũng không sợ hãi thế giới trong sự tàn bạo, đau khổ và suy đồi của thế giới.

Tâm trí cá nhân của bạn không thể nghĩ như vậy. Bạn có thể cố gắng thanh lọc bản thân. Bạn có thể dành hàng thập kỷ để thực hành tâm linh, nhưng tâm trí cá nhân của bạn không thể làm điều này. Nó vẫn là sản phẩm của thế giới.

Mọi người cố gắng nâng trí tuệ của mình vượt qua sai lầm, vượt qua ảo tưởng, vượt qua sự hiểu lầm, nhưng họ thấy rằng họ chỉ có thể đi được đến mức nào đó. Và rồi họ có trải nghiệm về sự phán xét hoặc lên án, sợ hãi hoặc đổ lỗi, ham muốn hoặc dục vọng, và họ nhận ra rằng thực ra đó vẫn là cùng một tâm trí cũ. Có lẽ họ đã trở nên khách quan hơn. Có lẽ họ ít bị ảnh hưởng hơn bởi tâm trí cá nhân này, nhưng đó vẫn là cùng một tâm trí cũ.

Giống như bạn thật sự không thể thay đổi cơ thể mình mà không hành động cực đoan, không tự làm đau mình, thì bạn cũng không thể thật sự thay đổi ngoại hình của mình vượt quá mức nào đó. Bạn không thể thay đổi tâm trí cá nhân của mình vượt quá mức nào đó. Thứ thay đổi chính là mối quan hệ của bạn với nó.

Thay vì tuân theo những suy nghĩ và cảm xúc của bạn như nô lệ, nghĩ rằng tâm trí bạn chính là bản chất bạn, thì bạn bắt đầu nhìn nhận nó một cách khách quan hơn. Bạn thấy rằng tâm trí suy nghĩ của bạn—suy nghĩ của bạn, niềm tin của bạn, thái độ của bạn—thật sự không phải là bản chất bạn. Nó là biểu hiện bên ngoài của bản chất bạn, nhưng bản chất thật của bạn là thứ gì đó sâu thẳm hơn, sâu sắc hơn.

Giống như nhìn vào bề mặt đại dương—ngày này thì bình lặng, ngày sau thì hỗn loạn, luôn thay đổi, luôn bị cuốn đi bởi những cơn gió của thế giới. Bạn nhìn vào bề mặt đại dương và có thể biết được đại dương à? Tất nhiên là không. Bạn không thể nhìn thấy từ bề mặt sự sống mà đại dương chứa đựng. Có lẽ bạn sẽ thấy bằng chứng của một vài dạng sống—cá voi, cá heo và cá—nhưng bạn không thể nhìn thấy những gì thật sự đang sống trong đại dương này. Bạn không thể đứng trên đỉnh núi và nhìn xuống khu rừng bên dưới và biết được mọi thứ đang sống ở đó, trừ khi bạn đã sống ở đó. Đừng nhìn vào tâm trí, vào bề mặt, và nghĩ rằng bạn hiểu được tâm trí.

Có một Tri Thức sâu bên trong bạn. Đó là Tâm Trí sâu thẳm bên trong bạn, một Tâm Trí rất khác với trí tuệ của bạn đến mức bạn thậm chí không thể so sánh chúng. Tâm Trí này biết. Tâm Trí này nhìn thấy. Tâm Trí này chờ đợi. Tâm Trí này chỉ đạo.

Vì bạn thấy đấy, Chúa biết thế giới này là cực kỳ khó khăn, và việc sống trong Sự Tách Biệt là cực kỳ nguy hiểm. Đó là lý do tại sao Chúa đã đặt Tri Thức bên trong bạn để hướng dẫn bạn, bảo vệ bạn và dẫn bạn đến việc khám phá mục đích lớn lao của bạn trên thế giới này—trong chính các hoàn cảnh của thế giới như nó đang và sẽ như vậy.

Bạn không được gửi vào thế giới để thiết lập mình trong trạng thái mãi mãi thoải mái và bảo đảm cho bản thân. Bạn được gửi vào thế giới để làm việc, để hoàn thành công việc, để tạo ra những mối liên hệ sâu sắc với người khác. Việc tìm kiếm những thứ ngoài điều này hoặc nghĩ những điều trái ngược với điều này là một kiểu tự phản bội bản thân.

Nhưng chẳng phải nền văn hóa của bạn khuyến khích điều này sao? Chẳng phải xã hội của bạn coi trọng điều này sao, sự tự phản bội bản thây này—khuyến khích bạn trở nên quyền lực và giàu có, hưởng lạc thú, sống trong sự sung túc, được ngưỡng mộ, được sợ hãi sao?

Những người có tầm nhìn xa và những thánh nhân của xã hội có thể bị đẩy xuống mức nghèo đói và bị ngược đãi, nhưng ôi những người giàu có trong xã hội lại được lý tưởng hóa và được vô cùng tôn trọng. Những người đã mất kết nối với Tri Thức và đã cho đi bản thân cho việc tìm kiếm quyền lực và sự ưu tiên trong thế giới, đó là những người mà bạn muốn noi theo à? Đó là thứ bạn mong muốn cho chính mình à?

Chắc chắn là bạn cần một mức độ an ninh nhất định. Các nhu cầu cơ bản phải được đáp ứng. Bạn cần một môi trường ổn định. Bạn cần các cơ hội. Vâng, tất nhiên rồi. Tri Thức biết điều đó và hỗ trợ điều đó. Nhưng thật ra mọi người đã đẩy điều này vượt qua khỏi những nhu cầu chân thật của họ.

Do đó bạn có một cuộc sống bất thường ở đây, một cuộc sống luôn bất định, một cuộc sống bị thúc đẩy bởi sự sợ hãi và lòng tham. Đó là sự bóp méo, và trong một số trường hợp, đó là sự ghê tởm. Trong thời đại của sự thay đổi vĩ đại, cuối cùng bạn nhận ra rằng bạn không thể tin tưởng điều này. Có lẽ niềm tin của bạn vào nó sẽ bị lung lay. Có lẽ sự tuân thủ mù quáng của bạn vào nó sẽ bị lung lay và bị nghi vấn và nghi ngờ. Và đây là một điều tốt, bạn thấy đấy.

Vào thời đại dường như sung túc, mọi người đang say ngủ. Ít người nghi vấn tình trạng của họ hoặc tính hợp lệ của cuộc sống của họ hoặc ý nghĩa hoặc giá trị của những gì họ đang làm. Nhưng vào thời đại của sự thất vọng, mọi người tỉnh táo hơn nhiều, quan tâm hơn nhiều. Điều này tạo ra cho nhiều người một sự tự vấn và đánh giá lại lành mạnh.

Nếu sự đánh giá lại này thành công, nó sẽ đưa bạn đến với Tri Thức. Nếu sự thất vọng là có ích, nó sẽ đưa bạn đến với Tri Thức. Nếu sự nghi ngờ bản thân là có hiệu quả, nó sẽ đưa bạn đến với Tri Thức. Nếu sự thất vọng mang lại giá trị thật sự cho bạn, nó sẽ đưa bạn đến với Tri Thức.

Bạn không hiểu được Tri Thức. Có lẽ bạn nghĩ rằng nó là yếu ớt và ngắn ngủi, một kiểu ý tưởng lãng mạn, một kiểu hy vọng hoặc một mong muốn. Có lẽ bạn nghĩ rằng nó không đủ thực chất để thật sự là nền tảng của bạn trong cuộc sống. Bạn vẫn coi trọng công nghệ của mình. Bạn vẫn coi trọng các tổ chức, niềm tin và ý tưởng của mình, nghĩ rằng chúng sẽ cứu bạn và thế giới.

Nhưng hãy nhìn vào những cá nhân đã có tác động có lợi lớn nhất lên nhân loại theo thời gian, và bạn sẽ thấy rằng họ là những cá nhân được hướng dẫn bởi một quyền lực sâu hơn và lan tỏa hơn và một ý định chân thực hơn. Và họ đã thể hiện lòng dũng cảm và sự chính trực lớn hơn. Họ được hướng dẫn bởi Tri Thức, cũng như bạn phải được hướng dẫn bởi Tri Thức.

Làm sao bạn có thể tin tưởng Tri Thức? Bạn hầu như không trải nghiệm được nó. Nó không có ở đó khi bạn muốn. Nó không cho bạn những gì bạn muốn. Nó không trả lời mọi câu hỏi của bạn. Nó không trấn an bạn theo cách bạn muốn được trấn an. Làm sao bạn có thể tin vào thứ được gọi là Tri Thức này?

Giống như bất kỳ điều gì khác, niềm tin chân thật phải được dựa trên trải nghiệm. Nó không thể chỉ là một hy vọng hay một mong muốn hay một ý tưởng. Bạn xây dựng niềm tin của mình vào Tri Thức bằng cách tuân theo Tri Thức và thấy bằng cách nào nó mang vào trong cuộc đời bạn những người, tình huống, cơ hội và nhận biết mà bạn sẽ không tìm thấy nếu không có nó.

Bạn học cách tin tưởng Tri Thức vì bạn nhận ra rằng nó không bị lừa dối bởi thế giới và rằng bằng cách nào đó, bạn đã có cảm giác hoặc linh cảm về nhiều thứ trước khi chúng xảy ra. Bạn đã cảm thấy được kiềm chế trước khi bạn mắc sai lầm. Bạn đã cảm thấy sự khích lệ, nhưng sau đó đã không đi theo. Bạn đã chọn sở thích của mình, mà đều được dựa trên sự sợ hãi, nỗi sợ không có được những gì bạn muốn. Bạn đã đi theo điều này trong khi bản chất sâu thẳm của bạn đã nói với bạn điều gì đó khác. Bạn đã muốn sở hữu thứ này, nhưng Tri Thức bên trong bạn đã im lặng, không hề tỏ ra hứng thú.

Qua thời gian và trải nghiệm khi thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức, bạn bắt đầu nhìn thấy sự khác biệt vĩ đại giữa cách Tri Thức đáp lại mọi thứ và cách trí tuệ và tâm trí của bạn đáp lại mọi thứ, và bạn dành nhiều năng lượng thế nào cho những thứ có ít hoặc không có giá trị hay hậu quả, theo đuổi những thứ có ít hoặc không có giá trị hay hậu quả—cơn thịnh nộ cảm xúc của bạn, cơn bộc phát tức giận của bạn, sự nuông chiều của bạn trong việc tội nghiệp bản thân. Tất cả những điều này đang xảy ra, và Tri Thức đơn giản chỉ hiện diện.

Bạn thấy được sự tương phản ở đây rằng tâm trí cá nhân của bạn thì giống như bề mặt của đại dương—luôn hỗn loạn, luôn thay đổi, luôn bị xô đẩy bởi thế giới và các lực bên ngoài. Và rồi có các dòng nước sâu thẳm, mà thật sự đang di chuyển các đại dương khắp thế giới. Và có sự sống lớn lao bên dưới bề mặt.

Sự tương phản này theo thời gian sẽ cho bạn thấy rõ ràng rằng có một Trí Thông Minh vĩ đại bên trong bạn mà thật sự không đang hoạt động ở cùng cấp độ với tâm trí cá nhân của bạn, và rằng bạn đang đốt cháy sức sống của mình khi phản ứng với những thứ bên ngoài, trong khi thật ra có một nhận thức sâu thẳm bên trong bạn mà không thật sự bị ảnh hưởng bởi những thứ này. Nó đang theo dõi và chờ đợi. Nó đang cố gắng giữ cho cuộc đời bạn đi đúng hướng, giữ cho bạn không đi lệch quá xa, ngăn bạn không trao cuộc đời mình cho người khác, địa điểm hoặc những thứ trước khi bạn thậm chí biết được cuộc đời mình là gì.

Có bao nhiêu người trong ngày cưới của họ đã bước vào lễ đường với cảm giác kiềm hãm bên trong rất lớn—Tri Thức đang cố gắng ngăn họ trao đi cuộc đời mình trước khi họ thậm chí biết mình là ai và mình đang đi đâu? Có bao nhiêu người đã khuất phục trước ý định của người khác về mặt này? Áp lực từ gia đình họ; kỳ vọng của cha mẹ họ; tuyên bố của các nhà lãnh đạo tôn giáo của họ; áp lực chung của nền văn hóa của họ; đẩy họ vào trong một cuộc sống không thật sự là cuộc sống của họ; thúc đẩy họ tin tưởng, chấp nhận và tuân theo một loạt hoàn cảnh không đại diện cho định mệnh và mục đích thật sự của họ trong thế giới.

Bi kịch này ở khắp mọi nơi, giữa người giàu, giữa người nghèo, ở khắp mọi nơi. Bạn biết được điều này, vì bạn cũng đã từng phải chịu đựng nó. Bạn thấy đấy, đó là khó khăn thật sự của cuộc đời bạn. Đó là cuộc chiến bên trong chính bạn.

Tri Thức không đang chiến đấu. Nó đơn giản đang đi theo hướng mà nó phải đi. Nó có một định mệnh ở đây trên thế giới này. Đó là định mệnh của bạn—định mệnh để gặp những người nhất định, để hoàn thành những nhiệm vụ nhất định.

Đừng nghĩ rằng những gì bạn đang làm lúc này và những người bạn đang ở cùng lúc này thì đại diện cho định mệnh này, vì trong hầu hết trường hợp, điều đó sẽ là không đúng. Đừng sử dụng điều này như một kiểu biện minh cho những dính líu hiện tại của bạn.

Bạn có thể thuyết phục tâm trí của mình, suy nghĩ của mình, cảm xúc của mình vì bạn muốn sự xác nhận, vì bạn không muốn đối mặt với sự thật rằng bạn đã phạm nhiều sai lầm và lỗi trong phán xét. Nhưng bạn không thể thuyết phục Tri Thức. Và bạn không thể thuyết phục bất kỳ ai khác mạnh mẽ với Tri Thức. Họ sẽ nhìn xuyên thấu việc đó. Giống như khi họ nhìn xuyên thấu mọi cách thông minh và mưu mẹo mà mọi người tạo ra cho bản thân hoặc chấp nhận từ người khác để cố gắng giành được lợi thế.

Đây là quyền lực của Tri Thức. Nó không thể bị lừa dối. Và, sau một lúc, đặc biệt khi đối mặt với sự thay đổi vĩ đại, thì bản thân bạn nhận ra rằng bạn không muốn bị lừa dối. Bạn không muốn trao cuộc đời mình cho những thứ không có thực chất, không ổn định, không tương lai. Bạn không muốn đối mặt với kiểu thất vọng và chán nản như vậy nữa.

Ở đây sự thất vọng có thể thật sự phục vụ bạn, đưa bạn đến với Tri Thức. Ở đây việc trung thực về cảm xúc của bạn, thay vì giả vờ hạnh phúc hơn bạn thật sự cảm thấy, thì sẽ thật sự phục vụ bạn. Đó là giai đoạn đầu của sự giải thoát. Việc vẫn tin vào những điều không có thật thì chỉ là việc tái cam kết bản thân bạn và cuộc đời bạn với sự thất vọng thêm nữa.

Tri Thức đang kêu gọi bạn. Nó đang khuyên bảo bạn mỗi ngày. Nó không đang nói với bạn giống như tâm trí bạn đang nói với bạn, giống như bạn nói với chính mình. Nó giống hơn như một lực hút. Nó cam kết với những thứ nhất định chứ không phải những thứ khác. Nó đặt ra hướng đi. Nó là một ảnh hưởng. Nó là một quyền lực.

Tâm trí của bạn, tâm trí suy nghĩ của bạn, có thể được thuyết phục để đi theo hay rời khỏi hàng triệu thứ. Nhưng Tri Thức đơn giản có một phương hướng. Có lẽ nó sẽ nói với bạn: “Đừng làm điều này. Đừng nói điều này. Đừng cam kết ở đây. Hãy đi theo điều này. Hãy trao bản thân cho điều này.” Đó là phạm vi cuộc trò chuyện của nó. Nó không phải là cái máy nói liên tục nói chuyện, cố gắng tự trấn an, cố gắng được chấp nhận, cố gắng gây ấn tượng với người khác. Bạn thấy đấy, nó rất khác, khác một cách mới mẻ.

Bạn đã được gửi vào trong thế giới vì một mục đích. Tri Thức nắm giữ mục đích đó. Tri Thức thúc đẩy mục đích đó. Tri Thức đang ở đây để ngăn bạn không trao mình cho những thứ khác, không cam kết bản thân bạn quá sớm, không phạm phải những sai lầm nghiêm trọng. Nó đang ở đây để hướng dẫn bạn, nhưng bạn phải đến với Tri Thức. Bạn phải học cách ở bên Tri Thức, xây dựng sự kết nối với Tri Thức, thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức.

Chính tâm trí suy nghĩ của bạn mà phải khuất phục ở đây. Tri Thức không đang ở đây để làm người hầu nhỏ của bạn. Bạn đang ở đây để phục vụ Tri Thức. Đó là sự khác biệt, bạn thấy đấy, mà sẽ tạo nên mọi khác biệt trong trải nghiệm của bạn và trong những gì bạn có thể thấy, biết và làm.

Lúc đầu, mọi người coi Tri Thức như một nguồn tài nguyên. “À, tôi chỉ muốn có nhận biết sâu sắc khi tôi muốn, vì vậy tôi sẽ đơn giản đi và hỏi Tri Thức,” như thể Tri Thức đang ở đó như một kiểu nhà cố vấn cá nhân—một nguồn lực.

Tri Thức không phải là nguồn lực cho trí tuệ. Trí tuệ là nguồn lực cho Tri Thức. Điều này đại diện cho một sự dịch chuyển hoàn toàn, bạn thấy đấy, một bước ngoặt, như thể bạn phải vượt qua bên kia ngọn núi bên trong chính mình. Và đó là lý do tại sao nó là một hành trình và có nhiều bước. Tri Thức sẽ không bị sử dụng như một nguồn tài nguyên cho những ham muốn lan man của bạn. Nó đơn giản sẽ im lặng, và bạn sẽ nghĩ rằng nó không có ở đó.

Ý định của bạn phải xuất phát từ một nơi sâu thẳm hơn bên trong bạn, và bạn phải xây dựng theo thời gian niềm tin rằng Tri Thức đang ở đó, rằng nó đầy quyền lực và khôn ngoan. Chúa không yêu cầu bạn tin điều này ngay lúc đầu, nhưng bạn phải bắt đầu xây dựng sự kết nối với Tri Thức và thấy rằng Tri Thức nắm giữ phúc lợi của bạn, thành công của bạn và lời hứa thật sự cho bạn, bất kể những hoàn cảnh bên ngoài, mà chỉ là những vấn đề cần giải quyết.

Sự khởi đầu của hành trình của bạn đến với Tri thức sẽ đòi hỏi một sự đánh giá sâu sắc về nơi bạn đang ở, những gì bạn đang làm, bạn đang ở cùng ai, điểm mạnh của bạn, điểm yếu của bạn, nguồn lực của bạn, trách nhiệm của bạn, mọi thứ. Nếu bạn lớn tuổi, thì bạn sẽ phải thực hiện sự đánh giá lại này một cách rất lớn lao, vì nơi cuộc đời bạn đang ở hiện tại không phải là nơi nó được định để đi. Vì vậy bạn phải xem xét lại mọi thứ bạn đang làm và xem xét bằng cách nào bạn đã đến đó. Lời giảng dạy trong Con Đường Tri Thức sẽ chỉ cho bạn cách thực hiện sự đánh giá này theo cách sẽ trao cho bạn sự khôn ngoan và hiểu biết sâu sắc, chứ không chỉ dẫn đến sự bối rối và xa lánh hơn nữa khỏi chính mình.

Bạn có thể tin tưởng ai và điều gì? Thực ra chỉ có hai lựa chọn ở đây. Có Tri Thức, và có mọi thứ khác—Tri Thức bên trong bạn, Tri Thức bên trong người khác. Các lựa chọn thì đơn giản nhưng đòi hỏi sự phân định rất sâu sắc để nhận ra hàng ngày. Đây là sự phân định mà bạn phải trau dồi và bạn sẽ trau dồi khi bạn nhìn thấy sự tương phản giữa Tri Thức bên trong bạn và mọi sự xoay vần của tâm trí cá nhân bạn.

Khi đó bạn sẽ thấy điều gì thật sự là đáng tin cậy. Khi đó bạn sẽ thấy điều gì phải phục vụ. Bạn sẽ thấy được quyền lực. Bạn sẽ thấy rằng tâm trí và cơ thể là phương tiện để Tri Thức thể hiện bản thân nó trên thế giới. Và bạn sẽ thấy rằng Tri Thức đại diện cho Bản Thể thật của bạn, bản chất sâu thẳm của bạn và dòng chảy sâu thẳm của cuộc đời bạn.