
Marshall Vian Summers
vào October 11, 2008
Nghe mặc khải nói phiên bản gốc:
Tải xuống (Nhấp chuột phải để tải xuống)
Chính trị đại diện cho nỗ lực của con người trong việc giao tiếp hiệu quả với nhau và tổ chức tư tưởng và hành vi của con người để mang lại sự ổn định và tiến bộ cho nền văn hóa và nền văn minh. Tất nhiên, đây là nỗ lực thường có lợi ích cá nhân lớn, từ phía các nhà lãnh đạo. Theo nghĩa thuần túy của nó, chính trị là mạng lưới rộng lớn của giao tiếp và tổ chức để sắp xếp tư tưởng và hành động của con người.
Bản chất của nó là cực kỳ không hoàn hảo, và thường thì nó quá tham nhũng đến nỗi chỉ một số rất ít người có thể hưởng lợi từ điều này. Nó đầy sự lừa dối, xung đột, cạnh tranh và mưu cầu quyền lực. Đây là một lĩnh vực rất không hay ho, nhưng lại là lĩnh vực cần thiết. Luôn có những thế lực tham nhũng hoạt động ở đó, cạnh tranh với những người trung thực và chính trực đang cố gắng biến bất kỳ hệ thống nào được thiết lập trở nên có chức năng, hiệu quả và công bằng đối với tất cả những người liên quan.
Tôn giáo là nỗ lực của Chúa để giao tiếp với con người và để mọi người chia sẻ sự giao tiếp này với nhau—để cố gắng hiểu nó, diễn giải nó và đưa nó vào trong trải nghiệm sống của họ. Nhưng tôn giáo cũng được điều hành bởi các tổ chức có thể rất ích kỷ và có thể áp dụng một sự hiểu biết rất hạn hẹp về truyền thống đức tin thực sự của họ. Các tôn giáo cạnh tranh với nhau, cố gắng làm suy yếu lẫn nhau và thậm chí đã chiến đấu với nhau vô số lần trong suốt lịch sử loài người.
Ở cấp độ tổ chức, chúng cũng mang tính chính trị vì chúng liên quan đến việc tác động đến suy nghĩ và hành vi của con người, sắp xếp nỗ lực của con người và sắp xếp mọi người dựa theo một loạt các ý tưởng hoặc giả định nhất định. Trong việc đó, chúng đại diện cho thứ đồng hành với chính trường. Nhưng nói chung, lĩnh vực tôn giáo thì được nhìn nhận theo tiêu chuẩn cao hơn, mặc dù nhiều người tránh hoặc né tránh điều này.
Tôn giáo thật sự là việc Chúa giao tiếp với mọi người và đặt ra một tiêu chuẩn cao hơn cho cuộc sống, cho suy nghĩ và cho hành vi—một tiêu chuẩn cao hơn nhiều so với những gì chính trường sẽ cố gắng thiết lập. Tôn giáo nói với lương tâm và hành vi của cá nhân ở mức độ lớn hơn nhiều và ở cấp độ cá nhân hơn nhiều so với những gì chính trị sẽ cố gắng làm.
Tất nhiên, nhiều người theo thời gian đã cố gắng kết hợp tôn giáo và chính trị. Ngay cả trên thế giới ngày hôm nay, có nỗ lực để làm điều này trong một số quốc gia và giữa nhiều nhóm chính trị kích động đang tìm cách thiết lập một chính phủ dựa trên tôn giáo. Tuy nhiên, bạn đang trộn lẫn hai thứ chỉ có mối quan hệ gián tiếp với nhau.
Việc đưa tôn giáo vào chính trị là việc thỏa hiệp với đạo đức và tiêu chuẩn của tôn giáo, hạ thấp tôn giáo. Mặc dù tôn giáo và chính trị đều dễ bị suy đồi và hiểu sai, nhưng tôn giáo nói chung vẫn được nhìn nhận ở một tiêu chuẩn cao hơn nhiều. Nhưng tiêu chuẩn này bị thỏa hiệp khi cả hai bị trộn lẫn.
Do đó, tôn giáo và chính trị nên hoạt động trong các khu vực riêng biệt. Chúng không nên được kết hợp với nhau. Nếu bạn cố gắng áp đặt đạo đức hoặc đạo lý, thì bạn sẽ tạo ra một chính phủ áp bức và không khoan nhượng trong trọng tâm của nó và trong hành động của nó. Bạn không thể lập pháp đối với lương tâm nếu lương tâm muốn trở nên là chân thật và xác thực.
Các nhà lãnh đạo tôn giáo không phải là những nhà lãnh đạo chính trị giỏi, và các nhà lãnh đạo chính trị không phải là những nhà lãnh đạo tôn giáo giỏi. Bạn không thể áp đặt một tiêu chuẩn cao lên mọi người ngoài các yêu cầu cơ bản của một xã hội vận hành, ngoại trừ khi bạn áp bức họ, mà thường là tàn nhẫn và không khoan nhượng.
Cuối cùng, tôn giáo là về việc đưa cá nhân tiếp xúc với Tri Thức, Trí Tuệ tâm linh sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn. Đây là nền tảng của tâm linh bạn, nền tảng của Bản Thể thật sự của bạn. Nó nắm giữ cho bạn mục đích lớn lao của bạn khi vào trong thế giới. Và nó cung cấp một lương tâm sâu thẳm, một nhận thức, mà không thể thật sự bị làm suy đồi bởi thế giới bên ngoài.
Nếu bạn khuyến khích mọi người tiếp xúc với Tri Thức và xây dựng sự kết nối với Tri Thức, thì bạn đang trao cho họ quyền lực và sự tự do, thậm chí vượt ra ngoài sự chỉ định của các nhà lãnh đạo tôn giáo hoặc truyền thống của họ, nếu họ có truyền thống như vậy, và thậm chí vượt ra ngoài sự chỉ định của nền văn hóa của họ và xã hội của họ.
Bởi vì Tri Thức là hoàn toàn đạo đức và không thể xung đột với chính nó, nó đại diện cho một trải nghiệm sống cao hơn và trọn vẹn hơn. Điều này không thể được lập pháp từ bên ngoài bởi những người không biết về Tri Thức, những người sợ quyền lực của nó và những người không tin vào bản chất tốt đẹp của nó.
Nếu tôn giáo muốn trở thành hơn chỉ là sự đàn áp mọi người và là trọng tâm vào đức tin và sự tuân thủ, thì nó phải dẫn đến Tri Thức. Nó phải dẫn đến lương tâm mà Chúa đã tạo ra trong bạn, chứ không phải lương tâm mà xã hội và nền văn hóa cố gắng khắc sâu trong bạn, vì có một sự khác biệt rất lớn giữa hai thứ này. Một thứ được tạo ra bởi Chúa; thứ kia được tạo ra bởi con người cho lợi ích của riêng họ.
Khi tôn giáo bị kết hợp với chính trị, thì tôn giáo trở thành chính trị với tất cả sự lừa dối của nó, thỏa hiệp của nó và hạn chế của nó. Nó không còn là con đường dẫn đến Tri Thức và trở thành cái ách để khai thác trí thông minh và khả năng của mọi người để phục vụ cho nhà nước.
Về mặt tổ chức, tôn giáo đã trở nên suy đồi đến mức giờ đây nó trừng phạt con người vì những lỗi lầm của họ, thậm chí còn xử tử con người vì những lỗi lầm của họ. Nó hoạt động như một nhà nước. Nó đã trở nên chính trị về bản chất. Một số tôn giáo tin rằng có những tội lỗi phải chịu hình phạt tử hình hoặc hình phạt tàn khốc và những tội lỗi này phải được thực hiện bởi các nhà lãnh đạo tôn giáo hoặc chính trị.
Chúa chưa bao giờ khởi xướng một quy định như vậy trong bất kỳ tôn giáo nào. Đây hoàn toàn là phát minh của con người. Đây là một sự thích nghi. Đây là một nỗ lực để đưa tôn giáo vào chính trị. Chúa chưa bao giờ đồng ý với án tử hình hoặc tra tấn hoặc sự trừng phạt thể xác. Đó là một sự suy đồi và hiểu lầm. Nó đã đẩy tôn giáo xuống cấp độ của chính trị đầy xấu tính. Đó là một thứ ghê tởm ở đây.
Chúa biết rằng việc sống trên thế giới là cực kỳ khó khăn và sẽ tạo ra mọi hình thức hành vi sai trái. Đó là lý do tại sao Chúa đã đặt Tri Thức vào bên trong mỗi cá nhân để hướng dẫn họ, bảo vệ họ và dẫn dắt họ đến sự toại nguyện lớn hơn trong cuộc sống.
Chúa không trừng phạt bạn vì phạm sai lầm, ngay cả những sai lầm rất khủng khiếp. Điều đó chỉ có nghĩa là khả năng bạn trải nghiệm Ân sủng của Chúa sẽ bị suy giảm, hoặc thậm chí bị phủ nhận, bởi chính hành động của bạn, chứ không phải bởi hành động của Chúa.
Ở đây không có Địa Ngục, không có hình phạt. Tại sao Chúa lại trừng phạt bạn vì không có Tri Thức? Điều đó giống như trừng phạt một đứa trẻ vì là trẻ con. Điều đó giống như trừng phạt một người đàn ông vì là đàn ông hoặc một người phụ nữ vì là phụ nữ. Nhà nước phải áp đặt các hạn chế và sẽ phải kiềm chế một số loại hành vi, thậm chí dẫn đến việc bỏ tù, nhưng tôn giáo không làm điều này và không được phép làm điều này.
Chúa không trừng phạt. Chúa phục hồi. Chúa không gửi kẻ ác xuống Địa Ngục. Chúa chăm sóc kẻ ác và chuẩn bị cho họ cho Thiên Đàng. Chúa không ghét Tạo Hóa và sẽ không trừng phạt những người đang sống trong Sự Tách Biệt mà dễ bị yếu đuối, khuyết tật và thiếu hiểu biết. Việc nghĩ khác đi là việc hiểu sai Thánh Ý Chúa và ý định của tôn giáo.
Tôn giáo là lời kêu gọi để sống theo một chuẩn mực cao hơn và dựa theo một lương tâm sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn, thứ được đại diện bởi Tri Thức. Nếu bạn không làm được điều này, thì bạn phải chịu hậu quả của việc bị từ chối quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức và mối quan hệ của bạn với Chúa. Chúa không trừng phạt bạn ngoài điều này. Nếu bạn không sống theo một cuộc sống chính trực, thì bạn phải chịu hậu quả. Nếu bạn không trung thực với bản thân và người khác, thì bạn phải chịu hậu quả. Nếu bạn phủ nhận cuộc sống nội tâm của mình, thì bạn phải chịu hậu quả.
Bạn không trải nghiệm được Ân Sủng, Quyền Năng và Sự Hướng Dẫn của Chúa. Bạn bị bỏ rơi, không phải vì Chúa đang phủ nhận bạn mà vì bạn đã phủ nhận Chúa. Không phải vì Chúa đang trừng phạt bạn, mà vì bạn không thể nhận lãnh quyền năng và ân sủng mà Chúa đã đặt bên trong bạn, bên trong Tri Thức bên trong bạn.
Việc theo đuổi Tri Thức khiến bạn rất tự do và rất có trách nhiệm. Nó đòi hỏi một mức độ chính trực cao hơn, vì giờ đây bạn đang được dẫn dắt bởi một lương tâm sâu sắc hơn mà hiểu rõ được sự khác biệt giữa đúng và sai.
Nhưng điều này trao cho bạn một sự tự do mà các nhà lãnh đạo chính trị có thể sợ, đặc biệt nếu họ đầy đàn áp, đại diện cho các triều đại hoặc có bản chất độc đoán. Họ sẽ sợ sự tự do này trong cá nhân. Họ sẽ muốn tôn giáo hỗ trợ nhà nước. Và khi tôn giáo thống nhất với chính trị, nó trở nên phục tùng nhà nước, trở thành một công cụ của các nhà lãnh đạo chính trị. Nó đã mất đi nhiệm vụ của mình. Nó đã mất đi tính toàn vẹn của mình. Nó đã mất đi chức năng thật sự của mình.
Tôn giáo thì ở đó để giải phóng Linh Hồn. Chính trị thì ở đó để hướng dẫn hành động và để kiềm chế một số loại hành vi. Chúa là nguồn gốc của tôn giáo. Mặc dù tôn giáo đã trở thành thứ mà con người tạo ra, Nguồn Gốc của nó, nguồn cảm hứng của nó, đến từ Chúa.
Tôn giáo đã trở thành những nguyên tắc của nó và trọng tâm của nó thì rất khác so với những gì đã khởi xướng nó vào lúc đầu. Những câu chuyện của nó, những lễ hội của nó, những diễn giải của nó trong rất nhiều trường hợp đã trôi dạt quá xa so với ý định và mục đích ban đầu đến nỗi giờ đây bạn đang đối mặt với một thứ khác. Nhưng nếu tôn giáo muốn được cứu chuộc và nâng cao và duy trì tiêu chuẩn đạo đức và đạo lý cao của nó, thì nó không thể nằm dưới sự kiểm soát của chính trị hoặc các nhà lãnh đạo chính trị.
Hãy để tôn giáo nói với lương tâm sâu thẳm của con người và hỗ trợ họ thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức. Hãy để chính trị đối phó với việc vận hành bộ máy của nền văn minh.
Bác sĩ phẫu thuật không cố gắng trở thành thợ sửa ống nước, và thợ sửa ống nước không nên cố gắng trở thành bác sĩ phẫu thuật. Họ đang hoạt động trong các lĩnh vực khác nhau. Họ đều là những cơ chế sửa chữa nhưng ở quy mô rất khác nhau và trong một môi trường rất khác nhau. Các nhà lãnh đạo tôn giáo nên luôn ở đó để chỉnh sửa và bình luận về hành vi của chính phủ, nhưng các nhà lãnh đạo tôn giáo không được trở thành chính phủ.
Theo nghĩa hoàn hảo hơn, tôn giáo đang ở đó để giữ cho chính trị trung thực và đạo đức. Bất kể mức độ nào tôn giáo có thể làm được điều này và phủ ảnh hưởng, thì đều là có ích trong hầu hết trường hợp. Nhưng tôn giáo dễ mắc phải những sai lầm bị mắc phải bởi các nhà lãnh đạo và chính sách của chính phủ, vì vậy có thể gây ra tác hại nghiêm trọng ở đây nếu tôn giáo cố gắng áp đặt sự hiểu biết không đúng đắn lên các nhà lãnh đạo tôn giáo.
Nhiều người tham gia vào tôn giáo không thật sự hiểu được mục đích của tôn giáo. Họ nghĩ rằng tôn giáo là để thờ phụng Chúa, thực hiện Ý Chúa, nhưng họ không hiểu được Ý Chúa vì Ý Chúa giờ đây đã bị thông dịch xuống cấp độ của chính trị, cấp độ của hành vi, cấp độ của tội phạm và hình phạt.
Trên thực tế, mọi tôn giáo dưới mọi hình thức đều nhằm đưa tâm trí suy nghĩ của bạn vào mối liên hệ sâu thẳm và phục vụ cho một Tâm Trí sâu thẳm mà Chúa đã đặt bên trong bạn mà nằm ngoài tầm kiểm soát của chính phủ và tuân theo một quyền lực lớn lao và một lương tâm sâu thẳm hơn.
Các chính phủ sợ điều này vì họ muốn trở thành quyền lực tối cao. Họ muốn có quyết định cuối cùng. Họ không muốn phải cạnh tranh với một hình thức quyền lực khác trên thế giới. Đó là lý do tại sao tôn giáo, qua nhiều năm và thế kỷ, đã phải cạnh tranh và thường khuất phục trước các thế lực chính trị hùng mạnh.
Do đó, đúng là nhà lãnh đạo tôn giáo phải vượt qua đủ những cám dỗ của thế gian để có thể sống theo một chuẩn mực cao hơn và để bình luận và chỉ trích chính phủ theo chuẩn mực cao hơn này, và để cố gắng yêu cầu các nhà lãnh đạo chính trị hành động dựa theo một chuẩn mực cao hơn dựa trên lòng nhân từ, dựa trên tình yêu, dựa trên sự khoan dung và dựa trên trọng tâm vào mối quan hệ của cá nhân với bản chất sâu thẳm của họ.
Tôn giáo ở đây vượt qua ngay cả các tổ chức tôn giáo. Vì nếu tổ chức của bạn nhấn mạnh vào điều gì đó, nhưng lương tâm của bạn nhấn mạnh vào điều khác, thì bạn sẽ phải lựa chọn. Và nếu bạn kết nối với lương tâm thật sự của mình, lương tâm mà Chúa đã đặt bên trong bạn, thay vì chỉ là một hệ thống niềm tin đã được khắc sâu trong trí tuệ bạn, thì bạn phải lựa chọn lương tâm của mình.
Nhiều người tham gia vào tôn giáo nghĩ rằng tôn giáo là sự hiểu biết về mặt trí tuệ và chỉ đơn giản là một hướng dẫn cho hành vi của con người. Nhưng tôn giáo còn vĩ đại hơn thế. Vì trí tuệ không thể hiểu được hoạt động của Linh Hồn. Và các mô hình cho hành vi của con người không phải lúc nào cũng cho phép sự sáng tạo mà phải xảy ra trong cá nhân. Các thế lực chính trị luôn cố gắng giành quyền kiểm soát các thế lực tôn giáo, khuất phục chúng và bắt chúng phục vụ cấu trúc chính trị, và đây là sự vi phạm đối với lương tâm sâu thẳm của nhân loại.
Vì vậy tôn giáo có trách nhiệm chính không phải để dạy lương tâm là gì, mà để đưa mọi người đến với phạm vi của nó. Vì điều gì đúng và điều gì sai đều được biết đến, cảm nhận và tuân theo. Có lẽ bạn phải dạy một đứa trẻ không được làm một số điều nhất định, rằng một số điều nhất định là có hại cho người khác và có hại cho chính nó. Nhưng đối với người lớn, tôn giáo phải là sự kết nối lại với Tri thức. Nếu tôn giáo phục vụ mục đích chính này, thì nó có hiệu quả và phục vụ cho nhân loại. Nếu tôn giáo chỉ đơn giản đang cố gắng tạo ra một vị thế về tư tưởng và một loạt hướng dẫn cho hành vi của con người, thì thật sự nó đã hạ thấp xuống cấp độ của chính trị.
Người ta biết điều gì là đúng và điều gì là sai. Điều đó đã được thiết lập. Giết người là sai. Trộm cắp là sai. Làm chứng gian là sai. Lừa dối người khác là sai. Các Điều Răn đã nêu rõ điều này. Nó rõ ràng. Nhưng câu hỏi là: Liệu mọi người có thể sống theo điều này, ngay cả khi nó xung đột với kỳ vọng của các nhà lãnh đạo chính phủ hoặc ý muốn của công chúng?
Bạn thấy đấy, đó là sự giằng co giữa tâm trí thế gian của bạn và Tâm Trí tâm linh sâu thẳm của bạn. Bạn không thể thay đổi Tâm Trí tâm linh sâu thẳm của mình. Bạn có thể hoặc tuân theo nó hoặc tránh nó. Bạn có thể hoặc là có mối quan hệ với nó hoặc là không có mối quan hệ với nó, nhưng bạn không thể thay đổi nó. Bạn không thể lập trình lại nó, khiến nó suy nghĩ khác đi, mà không tạo ra một sự hiểu biết sai lầm.
Vì vậy, đừng trộn lẫn chính trị và tôn giáo. Chúng căng thẳng với nhau. Vì tôn giáo đang ở đây để yêu cầu chính trị tuân theo một tiêu chuẩn cao hơn, một tiêu chuẩn cao hơn không dựa trên hệ tư tưởng tôn giáo, mà dựa trên thực tế của Tri Thức.
Tri Thức không thể được đo lường. Nó không thể được đưa vào lĩnh vực chính trị. Nó không thể thật sự bị ra lệnh bởi chính phủ ngoài những điều hiển nhiên nhất định. Nó vẫn bí ẩn. Nó là Bí Ẩn. Chính trị phải cụ thể và thực tế. Tôn giáo phải bí ẩn, đưa bạn vượt ra ngoài phạm vi của trí tuệ, vượt ra ngoài phạm vi của sự quản lý xã hội.
Linh Hồn và trí tuệ đang hoạt động trong các phạm vi khác nhau. Cái này phải phục vụ cái kia. Nhưng Linh Hồn không bao giờ có thể phục vụ trí tuệ trừ khi trí tuệ đang phục vụ Linh Hồn, vì vậy thật sự không có lựa chọn nào ở đây ngoại trừ việc chấp nhận thực tế của Tri Thức hoặc phủ nhận nó. Ngay cả khi bạn cố gắng thỏa hiệp nó, bạn sẽ phủ nhận nó. Ngay cả khi bạn cố gắng khiến nó phục vụ cho lợi ích cá nhân của bạn, bạn sẽ phủ nhận nó.
Các vị thánh và nhà hiền triết vĩ đại đã đi theo Tri Thức. Họ không phải là nhà lãnh đạo chính trị. Họ không phải là thẩm phán. Họ không tạo ra chính sách chính trị hay chính sách kinh tế vì họ tham gia vào Bí Ẩn. Họ đang giữ cho Tri Thức tồn tại trên thế giới, trong một thế giới mà mọi người liên tục bị áp lực và dụ dỗ để tuân theo chỉ thị của chính phủ và tham vọng của tâm trí.
Sự làm sáng tỏ này về Ý Chúa là rất quan trọng vì Chúa cứu chuộc những người bị tách biệt thông qua Tri Thức. Chúa cứu chuộc bạn thông qua Tri Thức. Bạn đã được gửi vào thế giới này vì một mục đích cao cả, nhưng bạn đang không sống mục đích cao cả đó vào lúc này. Do đó, linh hồn của bạn—những nhu cầu của nó đang không được đáp ứng. Bạn không thoải mái. Bạn bị mất tập trung. Bạn lo lắng. Bạn bồn chồn. Bạn căng thẳng. Bạn dễ bị ảnh hưởng và chịu sự chi phối của các thế lực của thế giới—những sự lôi kéo của nó, nỗi kinh hoàng của nó. Bạn đang tìm kiếm sự hướng dẫn và chân lý bên ngoài bản thân, trong khi Tri Thức đang sống bên trong bạn, sự hướng dẫn nội tâm hoàn hảo đang chờ được khám phá.
Tri Thức không đang ở đây để lật đổ nhà nước. Nó không đang ở đây để khuất phục người khác. Nó đang ở đây để đóng góp cho phúc lợi của con người và cho phúc lợi của chính thế giới. Nó được thiết kế bên trong bạn để thực hiện điều này theo những cách cụ thể, để thực hiện các hoạt động và phụng vụ cụ thể cho một số người nhất định trong những tình huống nhất định.
Bạn được thiết kế cho điều này. Đó là lý do tại sao bạn có một tính cách độc nhất. Đó là lý do tại sao bạn có một thiết kế độc nhất. Đó là lý do tại sao bạn có một món quà độc nhất cho thế giới. Nhưng nó không phải là những gì bạn nghĩ. Nó không phải là tạo hoá của trí tuệ. Nó là thứ gì đó trỗi lên từ sâu thẳm bên trong bạn, bên dưới bề mặt của tâm trí. Khi đáp lại nhu cầu thật sự của thế giới, thế giới sẽ gọi điều này ra khỏi bạn một khi bạn đã sẵn sàng và một khi bạn đã tìm thấy nơi mà sự đóng góp của bạn cần được thực hiện.
Nếu không có điều này, bạn sẽ cố gắng tạo ra một cuộc sống cho chính mình. Khi các yêu cầu cơ bản của bạn đã được đáp ứng, bạn sẽ cố gắng tạo ra một cuộc sống cho chính mình dựa trên những gì bạn nghĩ sẽ khiến bạn hạnh phúc. Điều này đã tạo ra thế giới mà bạn nhìn thấy—một thế giới đầy những người bất hạnh, bồn chồn; một thế giới quá bất toàn và dễ bị suy đồi và bất ổn đến mức nó là một nơi rất khó chịu và khó sống.
Chính trị là dành cho trí tuệ. Tôn giáo là dành cho Tri Thức. Tuy nhiên, ngay cả các nhà lãnh đạo chính trị cũng có thể được hướng dẫn bởi một lương tâm sâu thẳm, và điều này tạo ra động lực thật sự cho sự tiến bộ và cải cách. Tri Thức có thể hướng dẫn mọi người trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Nó được thiết kế để làm điều này.
Do đó, con đường đến Tri Thức là thật sự cần thiết cho mọi người, trong mọi khía cạnh của cuộc sống, trong mọi nghề nghiệp. Nó cung cấp một chỉ dẫn mà không một chính phủ nào có thể cung cấp, không một trường đại học nào có thể cung cấp. Nó đại diện cho sự chuyển động của cuộc sống ở một cấp độ sâu hơn bên trong bạn. Điều này tạo ra lòng nhân từ, mong muốn phục vụ và một tiêu chuẩn đạo đức cao hơn trong cá nhân, thậm chí vượt qua khỏi các tiêu chuẩn, các tiêu chuẩn có lợi, mà nền văn hóa hoặc xã hội của bạn có thể nhấn mạnh.
Vì vậy, đừng tạo ra một nền tảng chính trị dựa trên các ý tưởng tôn giáo, nếu không bạn sẽ mất đi tôn giáo của mình trong quá trình này và trở thành một chiến binh khác trong một biển các chiến binh. Bạn sẽ lừa dối chính mình và người khác, và bạn sẽ cố gắng làm suy yếu và lật đổ người khác, và bạn sẽ phải chịu mọi âm mưu cạnh tranh giành quyền lực.
Một người được hướng dẫn bởi Kiến thức không thể làm được điều này. Nếu một người trong vai trò chính trị trở nên mạnh mẽ với Kiến thức, họ sẽ cố gắng mang lại sự hòa hợp lớn hơn và tiêu chuẩn cao hơn cho công việc của họ, vì đây là điều mà Kiến thức nhấn mạnh.
Do đó, quan trọng để đưa Tri Thức vào lĩnh vực chính trị, cực kỳ cần thiết và quan trọng. Nhưng không phải tôn giáo. Hãy giữ cho tôn giáo được thiêng liêng và không tục tĩu để quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức có thể được bảo tồn và có thể là điểm đối lập với tất cả các khuynh hướng và động lực khác đang kìm hãm nhân loại và giữ nhân loại trong xiềng xích. Đây là điều cần thiết.
Cũng cần phải cho phép phụ nữ đảm nhiệm các vị trí quyền lực và lãnh đạo trong tôn giáo. Họ có xu hướng bảo vệ và duy trì các tiêu chuẩn cao hơn. Hãy để họ đảm nhiệm các vị trí quyền lực trong các tổ chức tôn giáo. Hãy để họ trở thành những nhà lãnh đạo tôn giáo. Điều này sẽ giúp bảo vệ tính toàn vẹn của các giáo lý tôn giáo và khiến chúng hoàn toàn công bằng và vượt ra ngoài tầm với của giới hạn của văn hóa và chính trị.
Phụ nữ cũng phải đảm nhiệm quyền lực chính trị lớn hơn. Bạn đang bước vào thời đại của phụ nữ. Phụ nữ phải có quyền lực và sự công nhận lớn hơn. Những người phụ nữ có định mệnh để trở thành nhà khoa học vĩ đại, nhà lãnh đạo chính trị vĩ đại, nhà giáo dục vĩ đại, bác sĩ vĩ đại, nhà hoạt động xã hội vĩ đại, nhà triết học vĩ đại, họ phải được phép trỗi dậy.
Nếu không, nhân loại đang phủ nhận một nửa dân số của mình và phủ nhận những món quà và sự khôn ngoan của một nửa dân số của mình bằng cách chỉ giao cho phụ nữ một vai trò phục tùng hoặc vai trò nội trợ. Đây là một trở ngại lớn đối với sự tiến bộ của con người và là một trở ngại và phủ nhận lớn đối với mục đích lớn lao đã đưa rất nhiều người vào trong thế giới.
Nếu tôn giáo muốn duy trì sự toàn vẹn của nó, thì nó phải trao cho phụ nữ quyền lực này. Nó phải giải thoát khỏi truyền thống, vì tôn giáo có truyền thống bị thống trị bởi nền văn hóa và chính trị, gây ra nhiều bất lợi cho nó. Trong nhiều trường hợp, tôn giáo đã bị chiếm đoạt bởi nền văn hóa và chính trị đến mức các giáo lý tôn giáo giờ đây không còn đề cập đến Ý Chúa nữa, mà là đến các truyền thống và sự kiềm chế của nền văn hóa.
Điều này đã kìm hãm phụ nữ, điều này đã khoá phụ nữ trong vị trí phục tùng và vai trò nội trợ, vốn không phải là định mệnh của rất nhiều phụ nữ, trong quá khứ hay trên thế giới ngày hôm nay. Đừng đàn áp một nửa dân số loài người, nếu không bạn sẽ mất một nửa sự sáng tạo của gia đình loài người và một nửa sự đóng góp mà có thể dành cho phúc lợi và sự tiến bộ của nhân loại.
Nền văn hóa phải thích nghi với tôn giáo chứ không phải ngược lại nếu tôn giáo muốn duy trì tiêu chuẩn cao của nó và là con đường để mọi người khám phá ra lương tâm sâu thẳm của họ và quyền lực và sự hiện diện của Tri Thức trong cuộc đời họ. Trong việc này, cho đến nay tôn giáo chỉ thành công một phần. Những người là nhà lãnh đạo tôn giáo chỉ đã thành công một phần.
Nếu bạn muốn dạy về sự tự do của Linh Hồn, thì nó phải tự do; nó phải công bằng. Nó phải vượt qua các khuôn mẫu và thói quen của nền văn hóa. Không phải mọi phụ nữ đều được định để trở thành một người mẹ và một người nội trợ. Việc phủ nhận mục đích và biểu hiện lớn lao của họ trên thế giới là việc phủ nhận nhân loại những lợi ích của món quà của họ và giam cầm họ. Đây không bao giờ là Ý Muốn và Ý Định của Chúa. Phụ nữ không được tạo ra chỉ để làm tôi tớ cho đàn ông. Họ có mục đích và định mệnh riêng của mình trên thế giới.
Tôn giáo sẽ được biến đổi khi những hạn chế này được gỡ bỏ. Bây giờ bạn đang bước vào thời kỳ khó khăn, thời kỳ của thay đổi và biến động vĩ đại trên thế giới, thời kỳ của suy thoái môi trường và hạn chế tài nguyên. Tài năng của mọi người phải được phát huy ở mọi cấp độ của xã hội loài người. Bạn không thể đàn áp một nửa dân số loài người và cùng lúc mong rằng nhân loại sẽ tiến bộ và đáp ứng những thách thức vĩ đại của mình.
Phải có một cuộc cải cách lớn lao ở đây. Trong tất cả các truyền thống tôn giáo, phải có một cuộc cải cách lớn lao. Điều đó là cần thiết. Có một nhu cầu vĩ đại như vậy về cải cách trong chính phủ, trong thương mại và trong tôn giáo.
Đó là lý do tại sao Chúa đã gửi một Thông Điệp Mới đến thế giới—một Thông Điệp đang ở đây để cảnh báo nhân loại về những Đợt Sóng Vĩ Đại của đổi thay đang ập đến thế giới, để cảnh báo nhân loại về Sự Can Thiệp và cạnh tranh từ bên ngoài thế giới bởi các chủng loài trong vũ trụ; một Thông Điệp Mới đang ở đây để dạy về tâm linh và tôn giáo ở cấp độ của Tri Thức; một Thông Điệp Mới đang ở đây để mang Minh Triết từ vũ trụ mà nhân loại lúc này cần để cứu chính mình khỏi sự tự hủy diệt và để xây dựng nền tảng cho một tương lai mới và tốt đẹp hơn cho gia đình loài người; một Thông Điệp Mới đang ở đây để tiết lộ định mệnh của nhân loại trong một Cộng Đồng Vĩ Đại của sự sống thông minh trong vũ trụ.
Đây là món quà từ Đấng Tạo Hóa. Đây là món quà của tình yêu và sự tôn trọng sâu sắc dành cho nhân loại. Tuy nhiên, đây là một món quà mang theo nó một thách thức vĩ đại và một sự chỉnh sửa vĩ đại đối với rất nhiều thứ đang kìm hãm nhân loại và giữ nhân loại trong trạng thái nguyên thủy và chia rẽ.
Nó đại diện cho nhận thức của Cộng Đồng Vĩ Đại về nhân loại như một cộng đồng lớn hơn và về chính vũ trụ như một Cộng Đồng Vĩ Đại của sự sống. Đây là một cấp độ hiểu biết cao hơn, nhưng về cơ bản nó hoàn thành những gì tôn giáo đã luôn ở đây để làm, đó là để đưa mọi người đến với thực tế và sự hiện diện của Tri Thức và lương tâm sâu thẳm mà nó chứa đựng.
Khi càng nhiều hành vi của con người có thể tự điều chỉnh, được điều chỉnh từ bên trong và được hướng dẫn từ bên trong, thì bạn càng ít cần đến chính phủ, càng ít nhà tù, càng ít luật lệ. Khi càng nhiều người được hướng dẫn bên trong ở cấp độ Tri Thức, thì họ càng hành động hòa hợp với nhau vì phúc lợi của mọi người, và họ càng có thể đóng góp những món quà rất cần thiết cho thế giới trong mọi lĩnh vực của thực tế con người. Chính phủ không bao giờ có thể thật sự thay thế Tri Thức. Nó chỉ có thể cố gắng quản lý và kiềm chế hành vi của con người vì việc thiếu Tri Thức tồn tại trên thế giới và trong gia đình loài người.
Với Tri Thức, bạn sẽ biết phải làm gì, và bạn sẽ được kìm hãm không làm những điều có hại cho bản thân và người khác. Do đó, Tri Thức nên là điều quan trọng nhất được nhấn mạnh trong tôn giáo. Thực tế về Tri Thức, con đường đến Tri Thức, trải nghiệm về Tri Thức và các biểu hiện của Tri Thức —những điều này nên là nền tảng của tôn giáo thay vì trọng tâm vào những câu chuyện trong quá khứ hoặc cố gắng tôn thờ những cá nhân trong quá khứ hoặc cố gắng duy trì những câu chuyện kỳ diệu về sự sáng tạo thế giới.
Tôn giáo về cơ bản là con đường dẫn đến Tri Thức. Mọi tôn giáo đều là con đường dẫn đến Tri Thức vì Tri Thức là thứ cứu chuộc bạn. Đây là cách Chúa cứu chuộc những người bị tách biệt. Đây là cách Chúa hướng dẫn bạn mà không áp đảo cuộc đời bạn. Đây là cách Chúa ban cho bạn phương hướng, sự chỉnh sửa, sự khôn ngoan và khả năng nhìn thấu qua sự quyến rũ, sự hấp dẫn và mọi thế lực dẫn dắt nhân loại đi lạc.
Do đó Thông Điệp Mới từ Chúa nhấn mạnh Con Đường Tri Thức và việc thực hiện Những Bước Đi đến Tri Thức như là nền tảng đạo đức và đạo lý của trải nghiệm con người. Vì khi điều này trở nên mạnh mẽ hơn, mọi người sẽ hành động đúng đắn và sẽ có sức mạnh để thay đổi suy nghĩ của mình và hoàn cảnh của mình mà không cần sự cưỡng chế áp đặt của chính phủ và không bị hạn chế bởi truyền thống và văn hóa, vốn đang kìm hãm nhân loại theo nhiều cách và hạn chế hiệu quả của nhân loại trong việc đối phó với những thách thức vĩ đại mà nó đang phải đối mặt lúc này.
Thông Điệp Mới từ Chúa ủng hộ thời đại phụ nữ và việc phụ nữ vươn lên nắm giữ các vị trí quyền lực, đặc biệt trong tôn giáo, nhưng cũng trong quản trị. Điều này thể hiện một Thông Điệp tinh khiết từ Chúa, một Thông Điệp không bị làm hỏng hoặc chiếm đoạt bởi chính phủ. Nó không bị kết nối với văn hóa. Nó đến trong một hình thức tinh khiết. Và nó cộng hưởng với tất cả các tôn giáo trên thế giới trong trọng tâm thật sự của nó và mục đích thật sự của nó. Ở đây nếu hiểu biết của bạn là rõ ràng, bạn sẽ thấy rằng đây là sự đổi mới và trao quyền cho tinh thần con người.
Mong rằng Tri Thức sẽ là người dẫn đường của bạn và là niềm an ủi của bạn. Mong rằng nó sẽ dẫn dắt bạn vượt qua những khó khăn của cuộc sống và những hoàn cảnh luôn thay đổi. Mong rằng nó sẽ củng cố bạn và trao cho bạn lòng can đảm, sự cam kết và lòng nhân từ. Và mong rằng nó sẽ chỉ cho bạn thấy định mệnh lớn lao của bạn ở đây khi phục vụ cho một nhân loại đang vật lộn.